Hả? Hắn thế nhưng phản nàng một quân. Nàng trừng mắt.
Sở Mị Dạ cười khẽ, hắn cũng không phải là dễ chọc.
Nụ cười của hắn đột nhiên khiến cho trái tim nàng đập nhanh, nam nhân có thể cười câu hồn như vậy?
Ánh mắt nhìn nàng chằm chằm, hắn chậm rãi ngồi vào bên cạnh nàng, sau một khắc sờ lên tay ngọc của nàng.
Phát hiện tay bị hắn cầm, nàng thanh tĩnh, "Này! Cho dù ngươi không an phận, cũng nên yên tay chứ! Sờ loạn tay của người ta! Muốn mặt không?"
"Ta sờ tay vương phi mình có gì không ổn?"
"Sai ở chỗ ta không phải vương phi của ngươi!" Nàng hất tay của hắn ra, "Gần ta như vậy làm chi? Mắt cận thị à?"
"Mắt cận thị?" Hắn nghi ngờ. "Cái gì gọi là mắt cận thị?"
Nhíu mày với hắn "Đánh chết ngươi! Ta cũng không nói!"
Hàaa...! Hắn cười! Càng phát giác nàng thú vị.
"Ngươi tìm ta có chuyện gì? Thời giờ của ta rất quý giá!"
Nhìn thẳng hai mắt của nàng "Bổn vương nhớ nàng, muốn gặp nàng!"
Thật sự không nhìn ra, Sở Mị Dạ lạnh lùng sẽ nói ra lời buồn nôn như vậy, trên người của nàng sắp nổi mẩn đỏ rồi. Thủy Liên Y rùng mình một cái.
Thấy biểu tình của nàng, hắn càng thêm muốn trêu chọc nàng.
"Ái phi! Bổn vương thật sự rất nhớ nàng!"
Ái phi? Thật là nổi hết cả da gà đầy đất a! Thủy Liên Y nghi hoặc nhìn hắn. "Ngươi rốt cuộc nổi cơn điên gì?"
Sở Mị Dạ tiến tới gần nàng, nàng sợ tới mức đứng lên bỏ chạy.
Vốn muốn ưu nhã xoay người, nhưng gặp trở ngại bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/29826/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.