Ân Thần Tinh tựa hồ có thể cảm nhận được Thủy Liên Y đang rất vui vẻ.
Sống hai mươi mốt năm, hắn chưa từng có nữ nhân nào, đơn giản là trong lòng hắn không lưu lại bất cứ người nào!
Trước mắt hiện lên hơn tình cảnh một năm trước ở ngoại thành Xích Thành, nhớ lại dáng người nho nhỏ bên cạnh cái ao kia. Một nữ tử giống như tiên tử hạ phàm xuất hiện trước mắt hắn, da thịt trắng noãn, dáng người linh lung, khuôn mặt tuyệt mỹ! Còn có biểu tình kinh hoảng giống như nai con nhìn thấy dã thú!
Mà lúc này, hắn ôm nàng trong lòng, lưng của nàng gắt gao dán tại trên ngực của hắn! Hai người gắn bó tương giao, hắn cảm thụ được hô hấp của nàng, nhịp tim đập của nàng.
Hắn, bởi vì kéo dây cương mà đem nàng gắt gao vòng trong ngực, thân thể của nàng thực mềm mại, thực kiều nhỏ. Làm cho hắn có ý muốn bảo hộ mãnh liệt!
Thủy Liên Y một bên xem phong cảnh ven đường, một bên cùng hắn nói chuyện phiếm.
"Âm Trầm a!"
"Gọi ta Thần Tinh!"
"Vì sao? Kêu Âm Thần không phải rất tốt sao? Dù sao đều là âm giống nhau, Ân Thần chẳng khác nào Âm Trầm!"
Ân Thần Tinh không nói được gì! Suy nghĩ logic của nàng tựa hồ có chút kỳ quái!
"Hay nàng gọi ta là Thần cũng được!"
Thủy Liên Y nghĩ nghĩ, thỏa hiệp: "Được, Tiểu Thần!"
Hắn thật sự không thể nào bình tĩnh, vì sao phía trước "Thần" Còn muốn thêm một chữ ‘ Tiểu ’ đâu!
Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2568138/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.