Nghe được lời nói càn rỡ của Sở Mị Dạ, toàn thân Thủy Liên Y đỏ bừng, hận không thể đào một cái lỗ chui xuống.
"Tiểu Y!" Bàn tay to mà nhẹ nhàng của Sở Mị Dạ chạy trên thân thể mềm mại của nàng, bàn tay đi đến đâu, dẫn lửa hừng hực đến đó.
Nơi đẫy đà bị xoa nắn, cắn mút thỏa thích.
Eo nhỏ bị bàn tay của hắn nhẹ nhàng vuốt ve.
Chân thon dài cùng cặp đùi rắn chắc của hắn quấn quít.
Cái nơi nóng bỏng kia còn bị hắn ma sát.
Khi hắn thành thạo trêu đùa, trong đầu Thủy Liên Y đã trống rỗng.
Rốt cuộc nàng nói không nên lời, chỉ có thể rên rỉ càng lúc càng lớn.
"Tiểu Y! Ta rất nhớ nàng! Rất nhớ nàng!" Lời nói của Sở Mị Dạ ngọt đến bức người.
Môi của hắn cũng nhẹ nhàng lướt qua hai cánh hồ điệp, trên mặt, trên người nàng!
Bụng dưới Thủy Liên Y ngưng tụ một sự áp lực không biết tên, càng không ngừng dâng cao, tích trữ rồi khuếch tán.
Làm cho cả người nàng khó chịu không thôi, lâng lâng như đang trôi bồng bềnh!
Nàng hiện tại rất khó chịu, giống như trong thân thể khuyết thiếu cái gì đó!
"Tiểu Dạ! Không......!" Vì sao lại tra tấn nàng như vậy!
Bàn tay nhỏ bé của Thủy Liên Y không bị khống chế vươn ra lại quơ trúng.......
Á...... Sở Mị Dạ hít mạnh một cái, trời ạ, tiểu yêu tinh thích tra tấn người khác này lại dùng tay bắt được tiểu đệ của hắn.
Thủy Liên Y xấu hổ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2568078/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.