Ở trong lòng của Sở Thánh Hạo chỉ có một ý niệm, đó chính là muốn nữ nhân này! Để nàng ở dưới thân mình thừa hoan! Môi của hắn khẽ hôn thân thể của nàng, bàn tay cũng thâm nhập quần của nàng, dời lên từng chút.
"Tiểu Dạ....!" Thủy Liên Y hoàn toàn bị trúng thuốc. Trên người bị vuốt ve, nàng càng ngày càng khát vọng!
# đã che giấu #
"Trẫm đến rồi!" Sở Thánh Hạo xé quần của nàng ra, lộ ra lửa nóng của mình, dán lên từng chút.
Piu......!
Một cơn gió mạnh đánh tới, Sở Thánh Hạo nghiêng đầu, thấy một cục đá khảm trên cây trúc trước mặt. Cây trúc trực tiếp bị xuyên qua, lộ ra một lỗ hổng.
"Người nào?" Sở Thánh Hạo đứng dậy, sửa sang lại quần áo xong. Tựa hồ thấy một bóng trắng, ánh mắt hắn híp xuống, tung người đuổi theo!
Trước ngực Thủy Liên Y bại lộ, quần rách tan tành, nằm ở trên cỏ bất lực rên rỉ, lửa dục trong thân thể như thiêu đốt nàng.
"Thủy Liên Y......!" Nơi xa truyền đến thanh âm của Sở Húc Nhật.
Hắn dùng kiếm đặt trên cổ thị vệ ở Lãnh Hương cung, hỏi Sở Thánh Hạo mang Thủy Liên Y tới nơi nào? Theo thị vệ chỉ điểm, hắn đi tới khu rừng trúc này.
Gió thổi lá trúc vang xào xạc! Sở Húc Nhật không nghe được tiếng nam nữ hoan ái không chịu nổi kia! Chẳng lẽ không ở chỗ này? Sở Thánh Hạo rốt cuộc dẫn người đi nơi nào!
Gió nhẹ ngừng, tiếng lá trúc cũng yếu bớt, hắn tựa hồ nghe được từng tiếng than nhẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2568023/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.