Chương trước
Chương sau
Cận thần y? Ngọc Linh Nhi sửng sốt một chút.

"Nữ nhân này! Tạm bắt giữ! Trước khi điều tra tìm hiểu rõ, không được rời hoàng cung nửa bước! Mang tới Lãnh Hương cung, nghiêm ngặt trông coi!" Sở Thánh Hạo hạ chỉ.

Bọn thị vệ mang Thủy Liên Y ra khỏi Từ Ninh cung.

Thủy Liên Y không nói gì cả, cho dù nàng giải thích cũng vô dụng! Nơi này có thể nói pháp lý sao? Nhìn Sở Húc Nhật, nhẹ nhàng cười với hắn, cám ơn nhiều! Nói nhỏ ở trong lòng!

Sở Húc Nhật biết, ngay lúc này nói gì cũng vô dụng, hắn không tin Thủy Liên Y sẽ hại mẫu hậu, hắn nhất định sẽ cứu nàng ra ngoài!

Trên đường Thủy Liên Y bị mang đi, đâm phải một mỹ nam tử áo trắng đi tới!

Là hắn? Thủy Liên Y sửng sốt, nhưng lập tức bị mang đi, hai người lướt qua nhau!

Khi Công Tử Cận và nàng lướt qua nhau, chấn động trong lòng, vì sao nàng lại bị bắt?

Mỹ nam tử áo trắng cũng chính là Công Tử Cận, phiêu dật mà xuất trần đi vào Từ Ninh cung, thấy hắn đến, Sở Thánh Hạo đón.

"Công Tử Cận! Ngươi đã đến rồi!"

"Hoàng thượng!" Công Tử Cận bái kiến, bị Sở Thánh Hạo đỡ dậy. "Nghe tin dữ của thái hậu nương nương, Cận hết sức bi thống!" Trên mặt của hắn mặc dù còn rất lạnh nhạt, trong thanh âm lại tràn đầy đau thương.

Hốc mắt Sở Thánh Hạo ướt át "Trẫm tìm ngươi tới đây chính là muốn bảo ngươi xem nguyên nhân mẫu hậu chết!"

Sở Húc Nhật cũng đi tới "Cận thần y! Nghe nói ngươi là ân nhân cứu mạng của hoàng huynh, y thuật cao siêu!"

Công Tử Cận khiêm tốn lắc đầu một cái" Là hoàng thượng cất nhắc tệ nhân! Nếu như có thể giúp đỡ hoàng thượng, là vinh hạnh của Cận!" Nói xong đi tới trước giường phượng của Thái hậu.

Nhìn kỹ Thái hậu, trong lòng của hắn có một cái kết luận!

"Như thế nào? Thái hậu chết thế nào?" Sở Thánh Hạo lo lắng hỏi.

Sở Húc Nhật cũng chờ hắn kết luận, Ngọc Linh Nhi bên cạnh càng thêm duỗi dài lỗ tai.

"Thái hậu bởi vì hít thở không thông đưa đến tử vong! Chỗ cổ họng có dấu tay rõ ràng."

Hít vào một hơi, gương mặt Sở Thánh Hạo sát ý, xoay người nhìn về phía Sở Húc Nhật.

"Húc vương còn có gì để nói! Chính nữ nhân đó hại chết Thái hậu!"

Cái gì? Công Tử Cận nhớ tới mới vừa đụng phải Thủy Liên Y, lại có liên quan với nàng? Vì sao nàng luôn có quan hệ với trong cung?

"Truyền lệnh xuống! Ba ngày sau xử tử, an ủi mẫu hậu trên trời có linh thiêng!" Sở Thánh Hạo tuyên bố thánh chỉ.

"Hoàng huynh!" Sở Húc Nhật kêu to "Căn bản không có chứng cớ là nàng làm!"

Sở Thánh Hạo vung tay lên, không muốn nghe nữa Sở Húc Nhật nói nữa.

"Húc vương! Trẫm không muốn nghe ngươi cầu cạnh vì nữ nhân kia nữa!" Dứt lời vung ống tay áo lên rời đi.

Ngọc Linh Nhi thấy thế đi theo, đi ngang qua trước mặt Sở Húc Nhật, đắc ý cười với hắn.

Công Tử Cận thấy thế cũng muốn rời đi.

"Cận thần y!" Sở Húc Nhật nắm ống tay áo hắn lại, "Có thể nhìn lại mẫu hậu hay không? Xem có đầu mối gì không! Ta không tin Thủy Liên Y giết mẫu hậu!" Ánh mắt hắn đầy máu.

Thủy Liên Y! Công Tử Cận nghe tên này, chấn động không dứt, thì ra nàng thật lại lâm vào tình cảnh nguy hiểm, Thái hậu chết đi lại dính dáng với nàng?

Công Tử Cận rút tay áo khỏi tay Sở Húc Nhật, gật đầu một cái, đi tới bên giường Thái hậu.

Cẩn thận kiểm tra thật lâu, chợt toàn thân chấn động, nâng tay Thái hậu lên.

Sở Húc Nhật thấy được, ở trong móng tay, có một chút da thịt dính máu.

"Húc vương, đây chính là đáp án! Trước khi chết Thái hậu cào rách da thịt người hại bà! Ta nghĩ, có thể giúp được ngươi!" Nói xong cười, bồng bềnh rời đi.

Mẫu hậu! Sở Húc Nhật nhìn mặt tái nhợt của Thái hậu, nước mắt trợt xuống.

"Húc nhi nhất định tìm được hung thủ, báo thù cho mẫu hậu!" Nhớ tới Thủy Liên Y, "Mẫu hậu! Húc nhi tin tưởng không phải nàng làm! Nàng yêu vương huynh như vậy sao có thể hại mẫu hậu?"

Quỳ gối trước giường Thái hậu, nắm tay lạnh ngắt cứng đờ của Thái hậu.

"Mẫu hậu! Nữ tử Húc nhi mến yêu chính là nàng! Húc nhi rất hi vọng ngài có thể tận mắt nhìn, nàng là cô gái thế nào! Nếu như thời gian có thể đổi ngược! Húc nhi nhất định ở bên cạnh mẫu hậu, quyết không để bất luận kẻ nào tổn thương mẫu hậu!" Sở Húc Nhật rơi nước mắt ở trên cánh tay cứng ngắc.

.................. Tuyến phân cách tội ác.................

"Cận thần y!" Ở bên ngoài đường đá Từ Ninh cung, truyền đến một thanh âm quyến rũ.

Công Tử Cận quay đầu lại, phát hiện là cung nữ bên cạnh hoàng hậu! Nàng thấy hắn quay đầu lại, một đường đi chậm đi theo.

"Cung nữ tỷ tỷ có gì phân phó?" Công Tử Cận vô cùng khách khí.

Mắt Tiểu Bình luôn nhìn thẳng! Nàng chưa từng thấy nam nhân xinh đẹp như vậy ở Sở Mặc quốc! Hoàng thượng và hai vị Vương gia đã là nam nhân vô cùng tuấn lãng, nhưng so với Cận thần y cũng không đẹp bằng! Một nam nhân có dung mạo tuyệt sắc hơn cả nữ nhân, đó là trình độ gì!

Tiểu Bình nuốt một ngụm nước bọt. "Hoàng hậu nương nương bảo Cận thần y đến Phượng Vũ cung có chuyện muốn nhờ!

Hoàng hậu nương nương có chuyện cầu xin hắn? Công Tử Cận sửng sốt một chút.

"Được! Phiền cung nữ tỷ tỷ dẫn đường!" Hắn không kiêu ngạo không tự ti, mặc dù giọng nói lạnh nhạt, nhưng tao nhã lễ độ.

Đi tới Phượng Vũ cung, theo Tiểu Bình đi vào nội thất, thấy hoàng hậu Ngọc Linh Nhi phong tình vạn chủng đứng trước mặt của hắn.

"Thỉnh an hoàng hậu nương nương!" Hắn ôm quyền, Sở Thánh Hạo từng đáp ứng hắn, trong cung cho dù nhìn thấy hoàng thượng cũng không cần đại lễ tham bái.

"Miễn lễ! Cận thần y!" Ngọc Linh Nhi giãy dụa thân hình như rắn nước, đi tới trước mặt hắn. Trước kia nàng đã nghe nói, hoàng thượng mang một vị thần y Công Tử Cận về trong cung, là một nam nhân tuyệt mỹ, hôm nay gặp mặt, thật sự quá cực phẩm luôn chứ lị! Sở Vương, Húc vương, nào có ai tuyệt mỹ như hắn!

Thấy Ngọc Linh Nhi nhu tình tiến tới gần, Công Tử Cận lui về phía sau, trên người nàng có mùi thơm nồng đậm, lỗ mũi nhạy cảm của hắn hơi không tiếp thụ nổi.

"Hoàng hậu nương nương có chuyện gì phân phó?"

Thấy hắn tránh né, Ngọc Linh Nhi cho là hắn xấu hổ, bị nàng hù sợ. Không khỏi càng thêm hăng hái! Mỹ nam tử này, nàng thật thích. Có lẽ Sở Húc Nhật cách xa, chính là để cho nàng tìm được mục tiêu kế tiếp, Công Tử Cận này nàng rất hài lòng!

"Chớ cách Bổn cung ngoài ngàn dặm! Bổn cung có chuyện muốn nhờ!"

Hoàng hậu có chuyện cầu xin hắn? Công Tử Cận sửng sốt!

"Hoàng hậu nương nương có việc gì phân phó cứ nói! Cận có thể làm được nhất định toàn lực làm!" Trên mặt lạnh nhạt của hắn chỉ thấy phiêu dật không thấy tục trần, quả thật chính là nam tử giống thần tiên.

Ngọc Linh Nhi nhìn ngây người! Nam nhân này chỉ có ở trên trời a! Âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, nàng phát hiện mình hoàn toàn luống cuống! Nữ công thành không.

"Cận thần y! Không biết có loại độc dược uống rồi có thể khiến người ta thống khổ vô cùng, nhưng không lập tức chết đi?"

Công Tử Cận sửng sốt một chút, "Hoàng hậu nương nương muốn thứ này?"

"Cận thần y! Thật khó khăn?" Ngọc Linh Nhi thấy hắn không nói, cho là hắn không muốn cho nàng. Chỉ là, loại vẻ mặt rất đạm mạc, không dục không cầu kia, thật khiến nàng rất trầm mê!

Công Tử Cận nhìn Ngọc Linh Nhi một cái, trong tròng mắt trong suốt như suối nước không thấy một tia gợn sóng.

"Không khó!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.