Nàng nhất định là bị dọa sợ! Nhìn đến trên da thịt tuyết trắng của nàng đầy vết cấu cùng dấu hôn xanh xanh tím tím, ánh mắt Sở Mị Dạ trở nên lạnh lùng.
"Hắn thương tổn nàng!"
Thủy Liên Y chôn đầu, "Ừ!"
"Rất đau sao?" Hắn nắm chặt nắm tay.
Ngẩng đầu nhìn đến biểu tình rối rắm của hắn, trong lòng nàng có chút bất an.
"Lớn như thế cho tới bây giờ không có đau như vậy!" Nàng thực ủy khuất.
Sở Mị Dạ đột nhiên thở dài, "Bổn vương sẽ chờ nàng!"
A? Nàng sửng sốt, có ý tứ gì?
"Vì sao chờ ta? Chờ ta làm cái gì?" Nàng bị hắn làm hồ đồ!
Nhìn mặt của nàng, đưa tay vuốt ve"Chờ lúc nàng không sợ! Chờ lúc nàng không đau! Chờ lúc nàng..... Có thể làm cho bổn vương sủng hạnh!" Hắn đột nhiên đỏ mặt, đứng lên, ở bên giường lưỡng lự.
Ách! Thủy Liên Y phát giác hiện tại bộ dạng hắn phi thường đáng yêu. Nam nhân lãnh khốc này thậm chí có một mặt ngượng ngùng giống tiểu nam hài! Nàng rất thích hắn.
"Chàng có phải ghét bỏ ta hay không?" Nàng ai oán nhìn hắn.
Sở Mị Dạ lắc đầu, bộ dáng nàng hoa lê đẫm mưa làm cho hắn có chút đau lòng.
"Vậy chàng vì sao...... Cách ta xa như vậy!" Nàng đột nhiên xuống đất, chăn trên người một chút chảy xuống, lộ ra dáng người có lồi có lõm!
Ách! Hắn sửng sốt, thân thể nữ nhân hắn gặp qua rất nhiều, nhưng là quyến rũ hồn phách hắn như vậy chưa từng gặp qua!
Nhìn vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2567910/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.