Lặng ngắt như tờ......
Ui da? Vì sao trên đường im ắng thế này! Thủy Liên Y nhìn xung quanh, phát hiện mọi người xung quanh biến mất toàn bộ, các cửa hàng hai bên đường đều đóng cửa ngừng kinh doanh. Tiểu Kinh như gió thổi lá rụng, lung la lung lay sắp ngã sấp xuống. Một trận gió thổi tới, giấy rách trên đường với giấy rách trên không trung nhảy múa, sau đó dừng ở trước chân Thủy Liên Y, có chút quái dị.
Thấy mặt Sở Húc Nhật sớm xanh mét như một tờ giấy, gương mặt xinh đẹp tức giận vặn vẹo biến hình, các đốt ngón tay nắm chặt trở nên trắng bạch đang run rẩy.
"Tam...... Tam vương gia! Ngài tha tiểu thư đi! Ngài đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân! Van xin ngài!" Tiểu Kinh quỳ xuống dập đầu.
Thủy Liên Y kéo nàng đứng lên"Muội cầu xin hắn làm gì? Ta không làm gì hắn!" Nhìn mặt hắn sưng đỏ, có chút chần chờ!"Cho dù là thế thì sao? Cùng lắm thì bồi thường hắn tiền thuốc men!" Khoan đã! Vừa rồi hắn còn đánh bị thương tiểu Kinh đó! Coi như báo thù!
Tiểu Kinh giãy tay khỏi Thủy Liên Y không được, cúi xuống dập đầu cầu xin Sở Húc Nhật tha thứ, thầm nghĩ lúc này hoàn toàn hỏng bét rồi!
Sở Húc Nhật âm trầm"Xem ra! Vương huynh không dạy dỗ nàng tốt!"
Á? Thủy Liên Y trừng mắt!
"Dù sao nàng chính là hàng rách nát mà Vương huynh không cần! Hãy để cho bổn vương dạy dỗ cho nàng biết làm như thế nào để trở thành một nữ nhân tuân thủ bổn phận!"
Rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2567892/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.