Thủy Liên Y chạy vào gian phòng, Tiểu Kinh thấy nàng thì nhào tới trên người nàng gào khóc kêu loạn.
"Tiểu thư! Hù chết Tiểu Kinh rồi! Ngươi đã đi đâu?"
"Ngày hôm qua đụng phải kẻ xấu, suýt nữa trúng chiêu! Cũng may bản cô nương phúc lớn mạng lớn!" Thủy Liên Y thô lỗ cầm lên một quả táo hung hăng cắn một cái.
"Kẻ xấu? Trúng chiêu? Trời ạ!" Tiểu Kinh hoảng sợ, kéo áo ở cánh tay của Thủy Liên Y nhìn xem có bị thương không.
"Yên tâm đi! Không có sao! Đụng phải Sở Mị Dạ!"
Tiểu Kinh cong ngón tay lại thiếu chút nữa nhét vào trong miệng.
"Vương gia cứu người? Trời ạ! Anh hùng cứu mỹ nhân! Tiểu thư! Người có cảm động hay không!"
Cảm động? Thủy Liên Y đột nhiên nghĩ đến lời hôm nay Sở Mị Dạ nói! Còn chầu mặn, còn cấm dục quá độ! Tên háo sắc!
"Ta không có cảm giác đối với hắn!" Thủy Liên Y ăn xong quả táo, ngã xuống giường, tối hôm qua kể chuyện cười cho tên háo sắc kia, ngủ không ngon giấc, hiện tại thật mệt.
"Tiểu thư!" Tiểu Kinh bất đắc dĩ nhìn nàng, "Coi như không có cảm giác, có thể chung đụng như bằng hữu!"
"Bằng hữu?" Thủy Liên Y đột nhiên phát lên một câu rất kinh điển."Tiểu Kinh, ta kể cho muội một câu chuyện cười! Có liên quan bằng hữu!"
"Ừ!" Tiểu Kinh tò mò nhìn Thủy Liên Y.
Thủy Liên Y xoay người, dùng cùi chỏ chống đỡ thân thể nằm nghiêng. "Tiểu Kinh! Muội biết, bằng hữu và thích khách khác nhau chỗ nào không?"
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khoi-nam-quyen-vuong-gia-nguoi-that-xau/2567884/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.