🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vừa vào hạ, trúc hồ đặc biệt nắng



Hơn nữa lúc chạng vạng. Mặt trời lặn ánh tà dương, vài chiếc thuyền trên nước tĩnh lặng quay về, gần bờ có mấy thuyền đánh cá đang sỡ cá, vừa thanh tĩnh, cũng là nhân gian.



Thượng Quan Vũ Nguyệt lúc này đặc biệt thích muốn đi du hồ.



Có lúc đi cùng năm ba bàng hữu tốt cùng mấy cô nương xướng khúc, có lúc thì chỉ mình hắn cùng Vịnh Thi, cũng nhiều lúc. là dẫn mấy tâm phúc trọng yếu ở trên thuyền bàn bạc chuyện buôn bán, tóm lại, trời không một gơn mây, luôn làm lòng người vui vẻ thoải mái.



“A Nghĩa nói, hắn nghĩ thiếu gia đã quên là có thuyền chờ ở bờ trúc hồ.” Vĩnh Bảo cười, “Trung thực mà nói, ta còn tưởng ngươi đã đổi tính, không thích du hồ.”



“Trúc Hồ đẹp như vậy, sao có khả năng không thích chứ.” Thượng Quan Vũ Nguyệt cười cười, “Chỉ có điều so với cảnh đẹp của Trúc hồ, nhi tử của ta càng đáng yêu hơn.”



Năm nay bởi vì có thêm tiểu Phồn Thịnh, thân là phụ thân, mỗi ngày đều về nhà nhìn ngắm khuôn mặt nhỏ của con, cho đến giữa mùa hạ mới lần đầu tiên đi – mặc dù đứa nhỏ này trước mắt mới đang bú sữa, nhưng đã có tài nghệ thu được bà nội cùng nương tán thưởng cực kì, thỉnh thoảng bập bẹ chút âm thanh, cũng khiến hai người vui mừng khôn xiết.



“Bất quá nghĩ lại, mới hơn một năm thôi.” Vĩnh Bảo nhớ lần này đi thuyền, đại khái là sau khi Thượng Quan Vũ Nguyệt thành hôn không bao lâu,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-khai-tu-hi-lam-mon/2452264/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.