Phong Càn hỏi :
- Trước khi ta rời khỏi nơi đây, có lời yêu cầu nhỏ mọn, chẳng hiểu ngươi có ưng thuận chăng ?
Vương Hồng Phạm hỏi lại :
- Phong huynh còn có tâm sự gì chưa thỏa mãn ?
Phong Càn đáp :
- Ta muốn đem Tiền Như Mạnh đi theo. Mụ là một con vật đáng chán ghét ở nhân gian. Tội nghiệp mụ rất thâm trọng. Đối với các ngươi mụ cũng là một người đáng chết lắm....
Hà Hồng Văn ngạc nhiên hỏi :
- Phong huynh đem mụ đi làm chi? Chẳng lẽ Phong huynh còn chưa đủ khổ vì mụ ư?
Lý Hồng Liên cũng hỏi tiếp :
- Tiền Như Mạnh không sống được nữa rồi. Phong huynh còn rước lấy cái nợ vào mình làm chi?
Phong Càn đáp :
- Ta cũng biết mụ không sống được nữa, nhưng ta muốn chính tay mình kết quả đời mụ.
Hà Hồng Văn hỏi :
- Phong huynh làm như vậy chẳng là bụng dạ hẹp hòi quá ư? Phong Càn đáp :
- Tình thật mà nói thì trường quyết chiến bữa nay, ta thất bại về tay Vương huynh vẫn chưa can tâm. Giả tỷ ta không vì mụ Tiền Như Mạnh thì ta tin rằng Vương huynh có thắng cũng phải trả giá tương đương.
Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Yếm Công của Tiền Như Mạnh tuy có ảnh hưởng đến ta, nhưng lúc ta quyết chiến với Vương huynh nó chẳng có tác dụng gì. Vì mụ đã hạ thủ ám toán vào người ta để khích động tình dục.
Sau chuyện này ta cùng Vương huynh quyết đấu đã đem lại cách biến hóa vi diệu phát sinh ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841456/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.