Ngô Đinh Hương hỏi :
- Sao ngươi lại mù quáng để cho mụ ác phụ lợi dụng ? Ta nhận thấy thủ đoạn này của mụ nhất định có chuyện âm mưu.
Trương Quân hỏi lại :
- Đó là việc về sau. Bây giờ ta hãy hỏi nàng :
Nàng có muốn đi với ta không?
Ngô Đinh Hương cả quyết đáp :
- Hiện giờ thì không được.
Trương Quân hỏi :
- Đại khái đến bao giờ mới được ?
Ngô Đinh Hương đáp :
- Vì ta không muốn lừa gạt ngươi nên không thể nói thời gian trước được.
Tiền Như Mạnh nổi lên tràng cười rộ hỏi :
- Ngươi coi đó mà coi, liệu có nắm được thị không ?
Trương Quân lạnh lùng đáp :
- Ta không cần lựa chọn thủ đoạn, nhất định phải lấy được nàng vào tay.
Tiền Như Mạnh hỏi :
- Cái đó chưa chắc. Nếu ngươi chỉ lấy được cái xác không hồn thì sao?
Trương Quân bất giác như người bị uy hiếp lùi lại một bước để Ngô Đinh Hương khỏi tự sát mau lẹ. Dường như hắn biết nàng là con người giàu kinh nghiệm giang hồ. Khi nàng muốn tự sát tất có phương pháp ra ngoài sự tiên liệu của mọi người.
Ngô Đinh Hương nói :
- Mụ nói câu này không sai đâu. Trương Quân ! Ngươi mà cưỡng bách ta thì chỉ lấy được cái xác chết của ta mà thôi....
Tiền Như Mạnh mừng thầm nghĩ bụng :
"Thời cơ đã đến rồi. Ta chỉ xúi một câu nữa là Ngô Đinh Hương chẳng bị đoạt trinh tiết cũng phải chết nhăn thây ngay đương trường." Mụ nghĩ vậy liền lớn tiếng :
- Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841450/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.