Lý Ích thủng thẳng đáp :
- Theo ngu kiến của tiểu đệ thì chỉ có một biện pháp là dùng kỳ binh để thủ thắng. Dù có mạo hiểm mình bị bại lộ nhưng bất tất phải úy kỵ.
Cao Thanh Vân nghe gã lý luận tỏ ra rất nể nang và y bắt đầu suy nghĩ.
Sau một lúc, Cao Thanh Vân hỏi :
- Tại sao ta lại không cần lo về điểm đó ?
Lý Ích đáp :
- Vì đối phương đã yên trí phòng bị hoàn toàn rồi thì có đoán ra việc Cao huynh phác giác địa chỉ của hắn, tấ mở cuộc điều tra xong mới hành động. Hắn đã bố tri cách đối phó như thành kiến định sẵn. Biến diễn đến đâu hắn theo kế hoạch đã vạch ra mà hành động đến đó theo thứ tự. Hai gã Tưởng, Đỗ đều nghĩ bụng :
"Thế là rõ ràng lắm rồi, cần chi phải giải thích nhiều?" Cao Thanh Vân nói :
- Kế hoạch của Lý huynh thật cao thâm trong lúc nhất thời. Xin Lý huynh tiếp giục suy luận thêm cho.
Lý Ích khiêm nhượng mây câu rồi nói :
- Dự mưu cùng phản ứng mau lẹ của Lục Minh Vũ như đã nói trên, vậy chúng ta đưa ra kế hoạch mà hắn hoàn toàn không tiên liệu được thì nhất định chương trình của hắn phải rối loạn hoang mang và lâm vào tình trạng yếu thế !
Cao Thanh Vân vỗ tay khen :
- Tuyệt diệu ! Tuyệt diệu !... Nhưng Lý huynh đã nghĩ đến biện pháp hạ thủ một cách cự thể chưa ?
Lý Ích xua tay đáp :
- Chưa. Song tiểu đệ biết rằng tất phải lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841442/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.