Cao Thanh Vân nói:
- Tiểu huynh kiếp này đã nguyện ý nương mình cửa Phật, không nghĩ tới chuyện lập gia đình, nên trước kia gặp bao nhiêu thiếu nữ sắc đẹp mê người mà vẫn coi như mây khói chẳng để lại một chút ấn tượng gì.
Ngô Đinh Hương khóe mắt lộ vẻ thương tiếc đưa tay lên sờ tay y hỏi:
- Làm thế này có phải là lầm lỗi không?
Cao Thanh Vân lắc đầu đáp:
- Tiểu huynh cũng không biết.
Ngô Đinh Hương nói:
- Cũng có thể là đúng! Trên thế gian biết bao nhiêu mối tình thâm mộng đẹp chỉ vì lẽ giữ rịt lấy nhau mà bị hủy diệt.
Cao Thanh Vân đột nhiên nổi lên tràng cười nói:
- Hương muội nói thế là phải. Bản tính con người không thích ràng buộc, nên nhiều kẻ lập gia thất không phải nhất định đều đưa đến kết quả tốt đẹp. Sao bằng sớm lánh đi là hơn.
Ngô Đinh Hương nói:
- Tiểu muội đã biết rõ Cao huynh là hạng người đó.
Cao Thanh Vân buông tay ra nói:
- Tiểu huynh phải mau mau ly khai mới được.
Ngô Đinh Hương nói:
- Cao huynh thật là một chàng trai cứng cỏi.
Câu nói của nàng có ý trách Cao Thanh Vân không có hành động tiến thêm bước nữa.
Cao Thanh Vân nhún vai đáp:
- Tùy Hương muội muốn nghĩ thế nào cũng được.
Bây giờ tình thế càng vi diệu hơn. Ban đầu Cao Thanh Vân chỉ có ý nghĩ giả tưởng mà bây giờ Ngô Đinh Hương có ý muốn nhảy vào tròng. Y chỉ đưa tay nắm lấy là thành sự.
Nhưng lạ thay nội tâm cả hai người đều cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841439/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.