Cao Thanh Vân thấy trước mắt sáng lòa. Y nhìn mỹ nhân nguyệt thẹn hoa nhường. Nàng chưa đầy ba chục tuổi, nhan sắc khiến cho người ta phải rung động.
Cao Thanh Vân tuy đã tiên liệu Tử y ngọc tiêu Ngô Đinh Hương nhất định là con người xinh đẹp, nhưng y không ngờ nhan sắc của nàng lại kiều diễm đến thế này.
Y lấy con mắt thích khách để nhận xét và phán đoán sắc đẹp của thiếu phụ, liền nhận ra cái làm cho người ta rung động không phải ở nhan sắc mà là ở thân hình óng ả, tư thế nàng đứng cũng thành một kiểu cao thượng khác đời.
Cao Thanh Vân tự hỏi :
- Tại sao thiếu phụ này lại không thích làm cho người ta có ý niệm dâm tà? Nếu nàng đã luyện thành "mỵ thuật" thì phong độ của nàng phải làm cho đàn ông rạo rực trong lòng mới phải chứ ?
Y bước vào sảnh đường chấp tay hỏi ?
- Phải chăng tôn giá là Diêu phu nhân ?
Thiếu phụ diễm lệ gật đầu hỏi lại.
- Các hạ là ai ?
Cao Thanh Vân đáp:
- Tôn giá là bậc cao minh thử đoán coi tại hạ là ai ?
Ngô Đinh Hương nhíu cặp lông mày xinh đẹp nói :
- Té ra các hạ không phải ở Hoài Dương đến đây?
Cao Thanh Vân hỏi lại :
- Tôn giá cũng không phải là Ngô Đinh Hương chăng ?
Thiếu phụ xinh đẹp sửng sốt hỏi :
- Ai bảo bản nhân không phải ?
Cao Thanh Vân đáp :
- Dĩ nhiên tại hạ bảo tôn giá chẳng phải là Ngô Đinh Hương ?
Thiếu phụ tươi cười hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841423/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.