Y mới đi chừng năm bước, còn cách Bùi phu nhân mấy bước mà mụ đã không chịu nổi, miệng bật tiếng rên rỉ. Cặp ngân câu để rớt xuống đất. Mụ đã hoàn toàn mất sức chống cự chỉ còn chờ đối phương phóng đao đâm vào trước ngực là chịu chết. Nhưng vẻ mặt mụ thản nhiên không sợ chết, tựa hồ con người phạm tối thản nhiên chờ đợi phán quan xử quyết.
Cao Thanh Vân bất mãn về thái độ này hắn dừng bước lại. Đao quang của y lấp loáng trước ngực mụ chừng nửa thước rồi đứng yên, nhưng bất cứ lúc nào y muốn hạ sát mụ cũng được.
Đột nhiên Cao Thanh Vân lớn tiếng :
- Phu nhân đã chẳng trung cùng chồng lại hạ sát mẫu thân A Liệt. Tại hạ chịu lời ủy thác hạ sát phu nhân. Xem chừng phu nhân không còn hối hận gì về cái chết đáng kiếp này.
Bùi phu nhân mắt sáng lên hỏi :
- Các hạ bảo sao ?
Cao Thanh Vân không trả lời. Mục quang y ngó về trước ngực mụ như để tìm yếu huyệt. Lại nghe Bùi phu nhân hấp tấp đáp :
- Không có đâu. Ta không giết chết mẫu thân A Liệt.
Cao Thanh Vân lập tức ngưng thế đao không đâm tới thêm nữa.
Y trẫm giọng hỏi :
- Phu nhân nói thật chăng?
Bùi phu nhân đáp :
- Dĩ nhiên là thật.
Cao Thanh Vân lại hỏi :
- Sao A Liệt bảo phu nhân là hung thủ ?
Bùi phu nhân cười hỏi lại :
- Vì thế mà gã muốn các hạ giết bản nhân ư ?
Cao Thanh Vân đáp :
- Đúng thế !
Bùi phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841415/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.