Trong góc nhà đặt một cái ghế cao. Trên ghế đặt một cây đèn nến sáp.
Lương Trung Sơn xuống hầm rồi quẹt lửa thắp đèn lên. Trong hầm sáng tỏ khiến cho vô số hào quang lấp lánh vì có rất nhiều đồ đạc trang sức nạm ngọc thạch treo trên tường.
Ngoài ra còn mấy chiếc ghế dài, trên đặt rất nhiều đồ đạc.
A Liệt bụng bảo dạ :
- Khi gia gia ta ẩn trong này chắc dùng những đồ nạm châu báu kia để làm trò tiêu khiển. Giả tỷ dưới hầm không đặt ống thông hơi thì nhất định lão gia không chịu nổi và dĩ nhiên không đem dấu bảo vật ở đây.
Trên một chiếc ghế thấp áp tường phía tả cũng bày lắm đồ vật, nhưng đều bọc lại bằng bao vải và không có ánh hào quang.
A Liệt chú ý tìm kiếm thanh Phân quang kiếm, nên chàng chẳng để ý gì đến những đồ trân bảo. Chàng nhìn khắp nơi mà chẳng thấy đao kiếm chi hết.
Lương Trung Sơn nói :
- Thiếu gia ! Những vật trên ghế kia đều là của báu trấn sơn mà những môn phái lớn rất thèm khát. Bây giờ A Liệt mới đảo mắt nhìn lại thấy Lương Trung Sơn cúi lom khom trước ghế, cầm những vật bọc vải lên. Vẻ mặt nghiêm nghị lão tự nói một mình:
- Đây chắc là ấn Bắc đẩu ngọc tỷ.
Lão vừa nói vừa mở bọc ra thì quả nhiên thấy chiếc ấn lớn bằng miệng bát, trắng tinh, nhẵn bóng, không một vết gợn:
Quả là vật báu hiếm có trên đời.
Lương Trung Sơn lại nói tiếp :
- Vật báu này của bang Thất Tinh. Nghe nói bang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841408/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.