Mụ liền ôm chặt lấy chàng đáp :
- Ta sợ ngươi nhảy lên hoặc đánh ta một quyền.
A Liệt hỏi :
- Bây giờ mụ còn sợ nữa không?
Liễu Phiêu Hương không trả lời, nói :
- Ta phải năn ni với giáo chủ y mới không giết chết ngươi ngay đương trường. Vậy mà ngươi vô tình, thô bạo với ta đến thế chăng?
A Liệt càng ôm chặt bơn. Đồng thời chàng cảm thấy rạo rực trong người.
Liễu Phiêu Hương không muốn chàng giao hợp ngay vì trong trường hợp này nếu người nữ chủ động có thể khiến cho đối phương cụt hứng.
Liễu Phiêu Hương đã là tay luyện dâm công rất giỏi giang. Mụ nhắm mắt lại tựa hồ không còn sức kháng cự.
A Liệt đến lúc tối hậu, đột nhiên lại ngừng hết mọi cử động.
Liễu Phiêu Hương ngấm ngầm thất vọng rồi còn sợ hãi nữa, vì mụ kinh nghiệm đã nhiều, bao nhiêu đàn ông trong khoảnh khắc này rạo rực tâm hồn, muốn ngăn cản cũng không thể được. Sao A Liệt lại khác hẳn.
Mụ khẽ hỏi :
- Ngươi nghĩ tới chuyện gì vậy?
A Liệt đáp :
- Phải rồi? Ta chợt nhớ tới một người bạn.
Liễu Phiêu Hương lại hỏi :
- Ai vậy?
A Liệt đáp :
- Một cô gái họ Phùng.
Liễu Phiêu Hương nói :
- Thị đã trốn đi rồi. Ngươi đừng giả vờ không biết nữa.
A Liệt hỏi :
- Y có trốn thoát không?
Liễu Phiêu Hương đáp :
- Theo chỗ ta biết thì nhất định thị thành công. Vì cho đến bây giờ chưa ai phát giác ra vụ thị trốn chạy.
A Liệt trở lại động tác như cũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841404/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.