Phùng Thúy Lam bỗng xen vào :
- Hắn muốn giết thư thư sao lại phải giăng lưới ghê gớm thế này ?
Tô Ngọc Quyên đáp :
- Dĩ nhiên việc gì cũng phải có nguyên nhân. Hắn là bang chúa Cái Bang thì nhất cư?
nhất động đều được đệ tử toàn bang theo dõi. Hắn muốn giết một vị phu nhân như ta phải có lý do đầy đủ mới khỏi mất uy tín.
Mụ thở hồng hộc mấy tiếng rồi tiếp :
- Hắn đã có bản tính tàn ác lại thêm vào thủ đoạn thâm độc. Còn ta bất giác mang tiếng là phụ nhân dâm đãng.
Đột nhiên mụ xúc động phi thường, lớn tiếng la :
- Lục Minh Vũ ! Bữa nay tuy ta chết về tay ngươi . Nhưng ngươi đừng tưởng lấy được thanh Tru tiên kiếm kia về. Ha ha...
Mụ thổ ra một búng máu tươi.
Tuy nhiên mụ vẫn không ngăn nổi mối phẫn kích trong lòng, hết sức la lên :
- Ai cũng có thể thóa mạ Tô Ngọc Quyên nầy là kẻ dâm đãng đê hèn nhưng chỉ có mình Lục Minh Vũ nhà ngươi là không đáng. Ngươi không đáng...
Mụ lại phun máu tươi ra. Người mụ lảo đảo coi chừng sắp té.
Mọi người trong trường ai cũng kinh hãi, chỉ có Lục Minh Vũ vẫn thản nhiên. Cặp mắt hắn lấp loáng oai nghiêm đầy sát khí, lạnh lùng hỏi :
- Tô, Tần nhị vị trưởng lão ! Các vị còn do dự gì nữa ! Phải chăng muốn chờ bản tòa thân hành động thủ.
Hai tên trưởng lão Tô Tần đột nhiên tỉnh táo lại kính cẩn chắp tay nói :
- Xin tuân lệnh !
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841394/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.