Lão cái nheo mắt nhìn chàng đáp :
- Không phải...
A Liệt nhún vai nói :
- Tại hạ coi lầm người rồi.
Lão cái lạnh lùng hỏi :
-Coi lầm người nào?
A Liệt trừng mắt lên hỏi lại :
- Coi lầm người nào mà không được?
Lão cái lẳng lặng lảng ra chỗ khác.
A Liệt cười thầm trong bụng tự nghĩ :
- Cha này muốn giả mạo khẩu âm người phương bắc nhưng vừa nghe đã biết ngay là một tên trong bọn tối hôm qua và bọn chúng kêu bằng Huỳnh trưởng lão. Hừ ? Bây giờ lão còn phải giữ qui củ Cái Bang không dám sinh sự gây lộn với người thường. Âu là ta nhân cơ hội này nhục mạ lão một phen cho hả giận. May ở chỗ chẳng bao lâu ta trở lại chân tướng, hình dạng này không còn tồn tại nữa.
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, chàng thấy lão Cái đã lảng ra xa ba thước, liền lớn - tiếng quát :
- Này ! Hãy đứng lại!
Mấy người hành khách đứng quanh đó đều quay đầu nhìn lại quả thấy lão Cái dừng bước, hỏi :
- Chuyện gì vậy?
A Liệt liền chạy tạt giơ đầu ngón tay ra như muốn đâm vào mũi lão. Chàng làm mặt -giận nói :
- Lão quỉ này muốn làm trò gì ? Vừa rồi ở trong thành chính lão đã gây sự rắc rối.
Lão cái sửng sốt. Chính lão cũng chẳng hiểu mình đã gây ra việc gì ⬦ Lão liền hỏi :
- Việc gì mới được chứ?
A Liệt quay lại hỏi Âu Dương Tinh :
- Đại tiểu thư ! Có phải lão khiếu hóa này không?
Âu Dương Tmh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841388/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.