A Liệt thấy vậy liền dừng lại không đứng lên nữa và cứ ngồi cúi đầu xuống đất. Như vậy Âu Dương Tinh chỉ có thể đá vào lưng hay vào cạnh sườn chàng mà không đánh trúng mặt chàng được.
Bỗng nghe Âu Dương Tinh nổi lên một tràng cười dường như trong lòng rất khoan khoái. A Liệt bụng bảo dạ :
- Y vốn xuất thân ở một gia đình không thuộc hàng quí phái nên cử động thâm độc tàn nhẫn, lấy chuyện đả thương người làm thích thú.
Ý niệm này khiến chàng sinh lòng chán ghét Âu Dương Tinh.
Âu Dương Tinh thấy A Liệt nằm phục dưới đất không nhúc nhích. Cô chờ một lúc nữa rồi ngồi xuống bên cạnh ra chiều đắc ý hỏi:
- Này! Bạch Phi Khanh! Sao ngươi không dám ngửng đầu lên? À! Ta biết rồi! Nhất định ngươi còn luyến tiếc nét mặt tuấn nhã. Ngươi biết mặt mũi sưng vù xanh xám rất khó coi nên không dám nhìn ta. Có đúng thế không?
A Liệt đã nảy lòng phản kháng. Chàng cất giọng quật cường đáp :
- Không đúng!
Âu Dương Tinh không ngờ A Liệt dám buông lời phản kháng, cô sửng sốt hỏi :
- Ta nói không đúng ở chỗ nào?
A Liệt đáp :
- Bây giờ cô nương chỉ muốn moi móc tìm cớ đánh tại hạ, muốn buộc tội cho tại thiếu gì cách. Huống chi cô bản lãnh cao cường, tại hạ địch không nổi, chẳng ngửng đầu lên làm gì nữa để tùy cô muốn đánh vào đâu thì đánh.
Âu Dương Tinh nói :
- Được lắm! Té ra ngươi cố ý không để cho ta được như nguyện. Như vậy thì có khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huyet-than-cong/1841365/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.