Vào ngày cuối cùng của tang lễ, Bá Kiên cả người tiều tụy còn đang phát sốt, hắn chạy đến nhà Chí Hào, vừa đứng trước di ảnh của cậu, hắn khụy người xuống khóc nức nở, nước mắt cứ vậy tuôn trào. Kiên liên tục đấm vào ngực mình mà oán trách bản thân.
“Là tại anh, tất cả là tại anh, em đừng bỏ anh đi như vậy mà”
Cả người hắn đau đớn, trên đầu còn quấn khăn băng bó, người gầy gò yếu ớt. Tưởng chừng là một cái xác không hồn, đến cả hơi Kiên cũng không thở ra nổi, nhưng hắn mãi không chịu đứng dậy cứ quỳ mãi trước di ảnh của Hào. Cho đến khi Quốc Tuấn chạy đến, khụy gối xuống ôm hắn vào lòng mà khóc.
“Tao biết mày đau lòng, nhưng mày đừng thế này nữa, Chí Hào trên trời không muốn mày trở nên như vậy đâu”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
2. Chúng Ta Bắt Đầu Lại Nhé
3. Quý Thứ Năm
4. Nhất Niệm Thành Kỳ
=====================================
Vừa nói Tuấn cũng không kìm được nước mắt, y khóc mà không dừng lại được, ôm người anh em vào lòng, Bá Kiên đớn đau, gào thét lên.
“Xin lỗi em, Trần Chí Hào”
Dứt lời Bá Kiên ngất xỉu, Quốc Tuấn nhanh chóng cõng cậu vào phòng, thoa dầu cho hắn và cởi bớt cúc áo để Kiên dễ thở.
Lê Hoàng Duy vừa nghe tin chẳng lành của Hào, anh bất chấp sự cấm cản của ba mẹ mà lập tức bay về nước. Con tim anh như bị ai hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huong-duong/3314741/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.