Chỉ vài tháng nữa thôi là họ sẽ lên 12, cuối cấp rồi. Thời gian dành cho nhau ngày một ngắn, rồi sẽ đến một ngày mỗi người một ngã, đến khi nào được gặp lại cũng chẳng biết. Vì vậy quãng thời gian hồi cấp 3 rất đáng quý, chúng ta được nô đùa với bạn bè, đôi khi bị phạt vì không thuộc bài, phải bù đầu bù cổ học bài vở. Nhưng tất cả những điều đó, sau khi bước ra khỏi trường rồi sẽ không còn được vô tư như vậy nữa.
Hôm nay lớp học vắng lặng, Bá Kiên vẫn chưa thấy Chí Hào đi học. Vốn dĩ hắn định chạy xe qua đón cậu nhưng xe hắn bị hư, sáng nay Tuấn đột nhiên đến nhà kéo hắn đến trường để làm đề cương gấp, vì vậy mà không đến nhà cậu được. Trong lớp hắn cứ đi qua đi lại không chịu ngồi yên, sau đó chạy ra ngoài cổng đứng đợi một lúc vẫn không thấy bóng dáng quen thuộc. Bá Kiên nhắn tin cho cậu cũng không thấy trả lời, bắt đầu lo lắng hắn bèn hỏi Tuấn xem có biết chuyện gì không.
“Hào có nói gì với mày là nay nghỉ học gì không?”
“Có nghe nói gì đâu”
Kiên định lấy điện thoại ra gọi thì lớp trưởng ở dãy kế bên bảo.
“Sáng nay thầy chủ nhiệm nói Hào xin nghỉ vì bệnh”
Hắn nghe xong liền quay người lại, đặt hai tay lên bàn của lớp trưởng, hỏi lại.
“Bệnh á? Có nặng lắm không? Cậu ấy uống thuốc chưa? Khám bệnh chưa?”
Lớp trưởng nghe xong tấu sớ của hắn, đưa tay nâng kính, từ từ quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huong-duong/2744085/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.