Lê Hoàng Duy, một chàng trai ấm áp. Anh làm bạn cùng bàn với Hào, nhưng dường như trái tim anh lại không đơn giản là bạn. Mỗi khi thấy Hào gục xuống bàn vì mệt mỏi, anh lấy sách che đi ánh nắng đang len lỏi qua khung cửa, anh không muốn tia nắng ấy làm cậu thức giấc. Cứ như vậy, cách anh cư xử với Chí Hào cũng có đôi chút khác với những người bạn khác.
Hôm nay có tiết thể dục, nhưng Chí Hào chưa chép bài trên bảng xong nên vẫn chưa thể mang giày, cậu vẫn cặm cụi ngồi viết còn các bạn khác đã rời lớp ra sân rồi. Chí Hào gấp gáp, tay cậu không ngừng viết, cậu hồi hộp tim muốn nhảy vọt ra ngoài. Nhưng một bàn tay ai đó xỏ giày vào chân cậu, buộc dây giày cho cậu, nhỏ giọng nhẹ nhàng nói với cậu.
“Chép từ từ thôi, có gì tao cho mày mượn tập về chép, tao mang giày vào cho mày rồi đây”
Giọng nói ấm áp của Duy làm cậu ngại ngùng rụt chân lại, nhưng anh vẫn nhẹ nhàng mang chiếc giày còn lại cho cậu. Cùng lúc đó, Hào cũng chép bài xong hai người cùng nhau ra sân khởi động với lớp.
Chắc là định mệnh hay sao mà lớp của Bá Kiên cũng đang học tiết thể dục. Hai người hai bên lén lút nhìn nhau, Bá Kiên đưa mắt hiền hoà nhìn cậu, làm cậu xấu hổ quay đi. Sau khi luyện tập xong, thầy cho ra ngoài ngồi nghỉ ngơi. Cả người Hào nhễ nhại mồ hôi, thấy vậy Duy lấy tay quạt quạt cho cậu rồi hỏi.
“Tao đi mua nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huong-duong/2744077/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.