2 năm trước...
Trạch Tinh Húc khi ấy mới lớp 9 vẫn còn sống ở nội thành. Trường học của cậu gần một quán nước nổi tiếng nên ngày nào cậu cũng vác sách vở ra đấy học.
Trạch Tinh Húc cũng là một học sinh nổi bật ở trường, nay lại được tham gia đội tuyển thành phố Tin học nên hầu như phân nửa thời gian một ngày là ngồi quán nước học bài.
"Cho tôi một cafe đá."
"Dạ được."
"Tôi gửi tiền mặt nhé... À... Thiếu mất 2 đồng... Đợi tôi kiếm lại một chút..."
Trạch Tinh Húc đứng phía sau ngước lên nhìn anh trai phía trước rồi đi lên.
"Chị ơi, cho em một trà chanh trân châu trắng, em trả nốt 2 đồng của anh này cho ạ."
Người kia dừng tay lại quay sang nhìn cậu. Trạch Tinh Húc không để ý, lôi tiền trong túi ra trả rồi đi về bàn.
Vị khách kia vậy mà cũng đi theo.
Trạch Tinh Húc mở máy tính ra ngồi học.
"Cậu bé, em đang học Tin học sao?"
Trạch Tinh Húc ngẩng đầu lên khỏi đống sách vở.
"Dạ... à vâng... Em chuẩn bị thi. Có chuyện gì không ạ?"
Người đối diện đột nhiên nở nụ cười tươi.
"Thi học sinh giỏi hả? Anh cũng từng thi môn này trước đây. Ban nãy em trả giúp anh 2 đồng, bây giờ anh giúp em học, coi như trả công, có được không?"
Trạch Tinh Húc nghiêng đầu, lát sau mới gật đầu đồng ý.
Người này quả nhiên không nói dối, vậy mà có thể giúp cậu giải quyết hết đống bài tập được giao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-huong-duong-va-meo/2891339/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.