Giang Tầm đỏ mặt nghiêm nghị, cô ấy tỏ vẻ tức giận đấm anh ta một quyền: “Phó Dĩ Hành, anh có thể nghiêm túc chút không? Em không nói đùa với anh.”
“Được, nghiêm túc một chút.” Phó Dĩ Hành nắm tay cô ấy, thu lại ý cười, “Ban đầu em đã đồng ý với anh, sau khi về nước sẽ tới nhà anh ở.”
Giang Tầm nhỏ giọng nói thầm: “Chẳng phải là vì không ngờ chị em đột nhiên tới đón sao?” Làm như nghĩ tới gì đó, cô ấy còn nói, “Còn nữa, mấy ngày nay chị sẽ đến tìm em bất cứ lúc nào, đến nhà anh cũng không tiện, em nên ở khách sạn thì hơn.”
“Nếu không đến nhà anh, vậy anh ở lại khách sạn với em, không phải rất bình thường à.” Phó Dĩ Hành nhướng mày.
Lời này quả thật rất có đạo lý, cô ấy nhất thời không thể phản bác. Nhưng cứ cảm thấy không đúng chỗ nào. Không đợi cô ấy phản ứng lại, Phó Dĩ Hành đã vươn tay ôm lấy cô ấy.
“Anh làm gì?” Giang Tầm hoàn hồn, vươn tay đẩy anh ta ra.
Phó Dĩ Hành nhìn cô ấy chằm chằm, ánh mắt chuyên chú lại sâu thẳm, âm thanh hơi thấp: “Chúng ta mấy tháng không gặp, em không nhớ anh sao?”
Giang Tầm nép trong lòng anh ta, lắng nghe âm thanh nhỏ nhẹ khàn khàn của anh ta, cô ấy bất giác gật đầu. Phó Dĩ Hành cong khóe miệng thật sâu.
Giang Tầm chợt nhớ ra một việc, nhìn sang áo vest ở bên cạnh: “Hôm nay anh ở lại đây, nhưng chỗ này không có quần áo cho anh thay.”
“Buổi tối bảo trợ lý Từ mang sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-trao-ken-ken/341032/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.