Ngôn Úc liếc nhìn cô ấy, khuôn mặt không biểu cảm nói: “Mới sáng ra cô la ó gì đó?”
Chu Vận Ninh dựa lưng vào vách tường, động tác khoa trương, cô ấy để hai tay ra sau nắm chặt, vẻ mặt khủng hoảng nói: “Những lời này nên là tôi hỏi anh chứ? Sáng sớm ở trần xuất hiện trước mặt người khác, nơi này cũng không phải nhà anh, ở nhà người ta lại không mặc quần áo, anh có lễ phép không hả?”
Ngôn Úc nói: “Tôi nhớ hình như đây cũng không phải nhà cô thì phải?”
“Anh có tư cách nói tôi sao? Khoan đã…” Chu Vận Ninh quay sang bên cạnh, vô tình đối diện cặp mắt đượm ý cười của Giang Lăng, cô ấy đột nhiên nhận ra, lập tức suy nghĩ kỹ càng.
Cô ấy lập tức nhìn sang Ngôn Úc, hoảng sợ mở to hai mắt: “Ngày hôm qua…là anh?”
“Cô đang nói cái gì?” Giọng điệu Ngôn Úc lạnh nhạt.
“Không, không có gì.” Chu Vận Ninh quyết đoán nói sang chuyện khác, lại nhớ ra gì đó, “Vậy bánh ngọt trong tủ lạnh…”
Giang Lăng nở nụ cười, chủ động giải thích: “Bánh ngọt đó là anh Ngôn mang tới ngày hôm qua. Xin lỗi Vận Ninh, hôm qua trễ quá, em đã ngủ rồi nên chị không gọi em dậy.”
Chu Vận Ninh sửng sốt, mau chóng lắc đầu: “Không, không có gì. Đúng rồi, thời, thời gian cũng không còn sớm, em đã ăn sáng rồi, em đi thay đồ đến công ty trước.”
Chu Vận Ninh nói năng lộn xộn, nhanh chóng trở về phòng mình khóa cửa lại. Mấy phút sau cô ấy thay đồ xong, lại vội vàng ra khỏi phòng.
Giang Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-trao-ken-ken/341017/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.