“Cái gì nói được thì làm được?”
Lúc hai người đang giằng co thì Giang Lăng đã mặc quần áo xong, từ trong phòng đi tới.
Chu Vận Ninh nghiêng đầu nhìn cô, nhất thời hơi luống cuống: “A, Lăng Lăng.”
Giang Lăng đi tới, có chút tò mò: “Hai người đang nói chuyện gì đó?”
Chu Vận Ninh lập tức chuyển sang Ngôn Úc, nghiêm túc nhấn mạnh: “Tóm lại anh họ tôi bảo anh buổi chiều mau chóng trở về công ty, anh cần phải đi về, có một nhiệm vụ rất quan trọng cần anh đi hoàn thành.”
Ngôn Úc: “…”
Chu Vận Ninh dốc sức dùng ánh mắt ám chỉ với anh: “Ngôn Úc, anh biết chưa?”
“Biết rồi.” Ngôn Úc không kiên nhẫn đáp lại rồi xoay người.
Cái nồi trên bếp đúng lúc phát ra âm thanh sôi trào, anh xoay qua tắt lửa. Mùi hương từ trong nồi theo làn khói bay ra bốn phía. Chu Vận Ninh không nhịn được nhìn về phía bàn bếp.
Giang Lăng đề nghị: “Vận Ninh, giờ cũng giữa trưa rồi, em có muốn ở lại ăn cơm không?”
Chu Vận Ninh hoàn hồn, theo bản năng lắc đầu xua tay từ chối: “Không được không được, buổi chiều còn có công việc cần xử lý, em về công ty trước. Buổi trưa em tùy tiện mua đồ ăn bên ngoài là được rồi.”
Giang Lăng ngớ ra, có chút bất ngờ hỏi: “Việc gì mà gấp thế?”
Chu Vận Ninh xoay con ngươi đáp: “Thì là, giấy tờ hơi nhiều, cần phải in ra, hiện tại công ty chỉ có một mình em làm việc nên hơi bận chút, chỉ có thể tăng ca làm thêm giờ tự giải quyết thôi.”
“Em đừng gấp.” Giang Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-trao-ken-ken/341009/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.