Ngôn Úc thu hồi tầm mắt, bình tĩnh nói: “Ý tôi là nhiệt độ bên trong, điều hòa trong khách sạn chỉnh thấp sẽ lạnh.”
“Thế à?” Giang Lăng phủi nhẹ bên mép áo vest, không nói toạc ra. Cô hỏi, “Vậy anh Ngôn cảm thấy chiếc váy hôm nay tôi mặc thế nào? Đẹp không?”
“Bình thường.” Ngôn Úc nhìn xuống, trông như tùy ý lướt qua, “Không có đặc sắc, còn không bằng chiếc váy hoa kia.”
Choàng thêm áo vest, xương quai xanh như ẩn như hiện, tần suất ngoảnh đầu lại hình như cao hơn ban nãy.
Ngôn Úc nhíu mày.
Giang Lăng cười nhẹ, cô chẳng để ý đi thẳng vào thang máy.
Giờ này người tại tiệc buffet không nhiều lắm. Nhạc nhẹ êm dịu thanh nhã vang vọng trong bầu không khí, ánh đèn dịu nhẹ tạo ra bầu không khí ấm áp thoải mái. Có nhân viên phục vụ mặc áo đuôi tôm bưng khay đựng rượu đỏ, đi qua lại giữa khách khứa.
Dung mạo của Giang Lăng quá xuất chúng, dù đi đến đâu cũng là tiêu điểm. Nhưng Ngôn Úc luôn đi theo bên cạnh cô, phái nam mong mỏi muốn đến gần đành dừng bước.
Sau khi lấy món ăn, Giang Lăng tìm một cái bàn gần đó ngồi xuống.
Nhân viên bưng khay đi tới lễ phép hỏi: “Chào cô, xin hỏi cô muốn dùng rượu, nước hay là nước trái cây?”
Giang Lăng lấy hai ly rượu đỏ trên khay, đưa một ly cho Ngôn Úc.
“Anh Ngôn, cụng ly?”
Ngôn Úc nhận lấy, hai người cụng ly.
Giang Lăng nhấp một ngụm rượu đỏ, cô nhìn người đối diện: “Lần này sao anh Ngôn không tránh dấy lên sự nghi ngờ?”
Ngôn Úc giương mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-trao-ken-ken/278043/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.