Ngôn Úc khẽ cười khẩy một tiếng: “Cô Giang có lẽ hiểu lầm rồi.”
Giang Lăng khựng lại động tác đẩy cửa: “Ồ?”
“Chu tổng cũng chú ý đến sự kiện này, ngài ấy chỉ đơn thuần thưởng thức khả năng diễn tấu của cô Giang, việc tặng hoa chẳng qua là sự khẳng định và cổ vũ dành cho cô Giang, không nghĩ tới,” Ánh mắt Ngôn Úc lướt qua khuôn mặt cô, giọng điệu lạnh nhạt, “Sẽ khiến cô Giang sinh ra hiểu lầm.”
“Sự khẳng định và cổ vũ?” Giang Lăng lặp lại lời anh, cô làm như cân nhắc, qua một lúc cô cười nói, “Vậy thật sự là tôi hiểu lầm rồi. Dù sao đây vẫn là lần đầu tiên tôi nhận được hoa hồng đại diện cho sự cổ vũ.”
Dừng một chút, cô dùng giọng điệu đặc biệt chân thành hỏi: “Nếu là hiểu lầm, vậy trợ lý Ngôn có thể sắp xếp cho tôi gặp Chu tổng một lần không? Tôi muốn đích thân xin lỗi ngài ấy.”
Ngôn Úc từ chối: “Xin lỗi, e rằng không tiện, hiện tại Chu tổng không muốn gặp cô.”
Dứt khoát lưu loát, lại không nể tình chút nào.
Giang Lăng đón nhận tầm mắt của anh, cô tỏ vẻ khó hiểu: “Anh Ngôn còn chưa xin ý kiến của Chu tổng mà, làm sao biết được Chu tổng nhất định sẽ từ chối?”
Ngôn Úc đáp lại: “Câu trả lời của tôi đại diện cho quyết định của Chu tổng.”
Cô hơi nhướng mày: “Vậy anh Ngôn dùng thân phận gì thay thế Chu tổng đưa ra quyết định? Trợ lý của Chu tổng sao?”
Một năm trước, Chu Dư Ngôn gặp tai nạn xe cộ hai chân bị thương, từ đó lui về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-trao-ken-ken/278032/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.