Khép hờ đôi mắt lại, Quỳnh Bảo suy nghĩ về chuyện cậu bạn Tín vừa kể. Thật ra chuyện của ThyThy cô không phải là người trong cuộc nên cũng không giải quyết được gì, cô chỉ đồng cảm với Thy Thy, cô biết cảm giác mất đi người thân yêu của mình là như thế nào. Ngồi thu mình vào một góc cây, Quỳnh Bảo chợt nhớ đến người con gái mờ mờ ảo ảo thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của mình, cô nhớ lắm... nhớ ánh mắt dịu dàng, nhớ bàn tay nhỏ nhắn ân cần cùng cô trồng hoa hồng trắng, nhưng đó chỉ còn lại là kí ức.. một kí ức đẹp...Cô muốn một lần nữa được nhìn thấy hình dáng ấy, cứ như người mẹ hiền chắm sóc đứa con nhỏ. Những hình ảnh kí ức như mãng mảnh ghép lần lược kết nối tạo thành một bức tranh nổi nhớ... Quỳnh Bảo cô rất nhớ chị ấy... người chị người mẹ thứ hai của cô...
- Còn sống chứ?
Đang mơ hồ suy nghĩ, bỗng đâu có tiếng nói ngay bên cạnh làm cô giật cả mình, mở to đôi mắt nhìn người vừa phát ra tiếng nói, ánh sương đang che phủ đôi mắt làm cô không nhìn rõ người con trai lạnh lùng đứng đối diện. Vội lau lớp sương đang trực thành giọt nước nơi khoé mắt, cô bật dậy tránh ánh mắt của hắn, xoay người đi không nói lời nào. Mà hắn Quốc Nam cũng không nói gì cứ lẵng lặng đi theo cô, nhìn dáng người nhỏ nhắn cô độc ấy mà lòng hắn dâng lên một nổi buồn khó tả...
Thời gian trôi qua thật nhanh, giờ cũng đã đến giờ tối. Sau một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-trang/97655/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.