- Cả tôi và hai cậu không một ai được tha thứ...
Thy Thy và Uy Trác không khỏi giật mình khi người con trai đó lên tiếng, sau mọi chuyện đã xãy ra người duy nhất bình tĩnh chỉ có cậu ấy Quang Anh.
- Chuyện này là sao vậy?
Quỳnh Bảo cô không hiểu chuyện gì đang xãy ra với bọn họ, cô quay sang hỏi Tín lắp nhưng nhìn sắc mặt cậu cũng không khá hơn là bao.
Không khí nặng nề bao trùm lên cả nhóm, thấy vậy cô liếc nhìn đồng hồ cũng đã đến giờ nghĩ trưa nên ra hiệu cho hắn:
- Đến giờ trưa rồi anh bảo bọn họ tập chung đi.
- Muốn xem kịch.
- Anh...
Thật là tức chết với hắn mà, ở đâu ra con người như hắn vậy chứ, nhìn cái mặt tĩnh hơn ruồi của hắn trơ trơ ra như không có chuyện gì là cô muốn bốp một phát cho chết mà. quá đáng ghét...
- Thôi nào... đến giờ nghĩ trưa rồi chúng ta quay lại tập chung thôi.
Cuối cùng thì người lên tiếng phá vở không khí căn thẳng lại là Anh Bảo. Tấc cả cũng đã quay lại chỗ củ để nghi trưa.
- Quỳnh à anh Duy điện bảo có chuyện ở công ty nên anh về trước, em ở lại cận thật một chút.
- Dạ anh về đi, em không sao đâu đừng lo.
Nói xong Anh Bảo quya sang nói gì đó với hắn rồi cũng lên xe do Anh Duy cho người chạy đến.
- Anh tôi nói gì với anh vậy?
cô thắc mắc hỏi, nhưng câu trả lời của hắn thà không nghe còn hơn.
- Cô đi mà hỏi anh trai cô.
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-trang/97652/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.