Hàn Tiểu Anh cảm thấy dạo này hình như có người theo dõi cậu, nhưng mỗi lần cậu quay đầu thì lại chẳng thấy ai, cậu tự nghĩ có thể bản thân đa nghi quá rồi. Nhưng càng lúc cảm giác nguy hiểm đó lại quá rõ ràng khiến cậu không thể không để ý.
Chiều hôm sau, Hàn Tiểu Anh sau khi kết thúc tiết học, cậu chào tạm biệt với Vũ Đông Đông rồi đứng đợi xe. Bỗng nhiên từ đâu đó có một chiếc xe bán tải không rõ phương hướng lao về phía Hàn Tiểu Anh, cậu vốn muốn tránh đi nhưng thời gian lại không cho phép. Cứ thế cậu bị chiếc xe lao đến rồi đâm sầm vào người mình.
Nhìn lắc tay ánh bạc lấp lánh giữa màu nắng vàng ấm áp, cậu cố gắng níu lại một đoạn kim loại sắp rơi ra.
"Kh... không, không được..."
Trước đi mất đi ý thức thì cậu chỉ mơ màng thấy được chiếc xe đâm cậu đã lao vào cây cổ thụ gần đó, người đàn ông bên trong xe nhân lúc hỗn loạn đã chạy thoát, để lại một mớ hỗn độn do bản thân gây ra.
Cùng lúc đó trong văn phòng, Lâm Hải Thiên không may đụng trúng ly cà phê làm nó rơi xuống nền gạch sứ trắng bóng, mảnh vỡ thủy tinh văng tứ phía. Lâm Hải Thiên nhíu mày, dự cảm không lành đột nhiên dâng lên, nhưng hắn nghĩ do bản thân quá nhạy cảm nên thôi.
Sau đó gọi người vào quét dọn.
Khoảng 4 giờ chiều, thư kí Hồ hớt hải chạy vào văn phòng Lâm Hải Thiên mà không kịp gõ cửa.
"Giám... giám đốc." Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-tang-em/3380522/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.