Vũ Đông Đông nhìn trái ngó phải liên tục từ sáng đến giờ, Hàn Tiểu Anh nhìn cậu ta như vậy không khỏi thắc mắc.
"Đông Đông, cậu sao vậy?"
Vũ Đông Đông kéo tay Hàn Tiểu Anh, đề phòng, "Cậu biết thầy Cảnh Tuấn dạy môn pháp luật ở trường mình không?"
"Ừ, sao vậy?"
Vũ Đông Đông hậm hực, "Mẹ kiếp thằng cha đó, hồi sáng tớ chỉ ngủ gật có một lúc. Ấy thế mà cả buổi cứ nhắm vào tớ."
Hàn Tiểu Anh buồn cười, xoa đầu an ủi Vũ Đông Đông. Rõ ràng mình sai mà lại mắng người ta. Nhưng mà, cái tên Cảnh Tuấn này cậu cảm thấy cứ quen quen thế nào ấy, nhưng nghĩ mãi không ra.
"À đúng rồi. Chuyện của cậu với cái người kia thế nào rồi?" Vũ Đông Đông ôm vai Hàn Tiểu Anh, thì thầm to nhỏ.
"Thì, thì như cậu thấy đó." Hàn Tiểu Anh ngại ngùng quay mặt đi, giọng lí nhí chỉ đủ một mình cậu nghe.
Nhưng Vũ Đông Đông như chó tai thính, mấy chuyện như này thì cậu ta phải hóng cho bằng được. "Thành rồi?"
Hàn Tiểu Anh đỏ mặt, chậm rãi gật đầu.
"Nhưng sao tôi thấy cái mặt đó quen lắm nhá, thấy ở đâu rồi ấy." Vũ Đông Đông gãi cằm suy nghĩ.
Hàn Tiểu Anh chỉ im lặng không nói gì, sợ rằng cậu mà nói Lâm Hải Thiên là ai thì đồ vô duyên này sẽ hét ầm, làm loạn lên mất.
Từ ngày xác định quan hệ đến giờ, Lâm Hải Thiên nếu có thời gian sẽ đến trường đón cậu tan học. Cả hai sau đó sẽ cùng đi ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-tang-em/2561892/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.