Bốn phía rất yên tĩnh, thỉnh thoảng một tiếng còi tàu thủy vang lên xaxa, ngoài ra chỉ còn tiếng lá nho bị gió thổi kêu xào xạc.
Đã lâu rồi mới có cảm giác yên tĩnh thế này! Lâu đến mức Bùi Địch Văn cảm thấy không quá chân thực, anh ngủ không ngon lắm.
Anh sinh ra ở Provence, thành phố được coi là lãng mạn nhất nước Pháp.Lối sống của người dân thành phố này đơn giản vô tư, thoải mái ung dung, thời tiết cũng cực kì thoải mái. Từ tháng bảy đến tháng tám, du kháchđổ về nườm nượp, không khí thoang thoảng mùi hoa oải hương , trăm dặmvẫn thơm, mùi nhựa thông cũng góp thêm một mùi thơm khác biệt.
Bộ phim vang bóng một thời của đài truyền hình vệ tinh Hồ Nam là “Lạigặp một giấc mơ hoa” cũng từng đến Provence lấy ngoại cảnh.
Từ nhỏ anh đã thích yên bình, không thích chen chúc vào những nơi đôngngười. Anh không có bất cứ hứng thú gì với lễ hội hoa oải hương mà vô số người háo hức, chỉ có liên hoan ca kịch Orange mới có thể khiến anh chú ý đôi chút.
Anh không cảm thấy Provence có gì lãng mạn, nó cũng không có bao nhiêukhác biệt so với các thành phố khác trên thế giới. Cái gọi là du lịchchẳng qua chỉ là đi từ một nơi buồn chán tới một nơi vô vị khác mà thôi.
Nhưng anh rất thích lối sống ở Provence.
Học hết cấp hai ở đây, anh được người nhà đón về Hồng Kông.
Hồng Kông, nơi mặt trời chói chang chiếu sáng hơn một nửa thời giantrong năm, cả người lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-som-mai/1955415/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.