Edit: Meimei
Quan San cảm thấy không đúng liền đuổi theo: "Anh làm gì vậy? Anh để cô ấy lên xe của tôi đi."
Lục Cảnh Hành đã đi đến bên cạnh cửa xe của mình, một tay mở cửa, một tay ôm Kiều Gia Thuần.
Kiều Gia Thuần nháo một hồi cũng mệt nhọc, cô rũ đầu, dựa cả cơ thể vào người Lục Cảnh Hành, cô muốn tìm một vị trí thoải mái để ngủ. Có người cứ ôm tới ôm lui cô, không cho cô ngủ ngon, cô cau mày, đầu đụng chỗ này lại đụng chỗ khác, tóc rối loạn hết.
Quan San chạy đến ngăn Lục Cảnh Hành: "Anh đưa cô ấy cho tôi, anh muốn đem cô ấy đi đâu? Anh đây là có ý gì?"
Lục Cảnh Hành đặt Kiều Gia Thuần vào trong xe, đưa một tờ giấy cho Quan San.
Quan San không nhận: "Anh đây là có ý gì?"
"Là danh thiếp của tôi, phía trên có địa chỉ công ty tôi. Nếu cô không yên tâm, ngày mai có thể báo cảnh sát."
Kiều Gia Thuần lúc ở trên xe thì yên lặng ngủ nhưng đến chỗ của Lục Cảnh Hành, lúc ôm cô xuống hình như đã đánh thức cô, cho nên cô cựa quậy lung tung.
Chờ lúc vào nhà, cô giãy giụa, ngã xuống đất, hai chân đạp loạn, đụng trên sàn nhà vang "ầm, ầm". Lục Cảnh Hành ngồi xuống, ôm lấy cô, hôn một cái lên trán cô: "Xuỵt, an tĩnh một chút, người dưới lầu đều ngủ."
Kiều Gia Thuần dựa vào ngực anh, thân thể có chỗ dựa, đầu cô choáng váng, một hồi liền thấy buồn ngủ. Lục Cảnh Hành khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-nho-cua-anh/1973555/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.