Edit: Meimei
Cuối cùng, Lục Cảnh Hành mở miệng nói, trong giọng nói mang theo một chút cầu xin: “Em đừng như vậy.”
Kiều Gia Thuần ngồi xuống đất, nước mắt chảy xuống: “Em thích sạch sẽ, người khác mặc qua quần áo của em, em đều không muốn —“
Cô khóc rất bi thương, giống như lúc bọn họ chia tay vậy.
Cho đến giờ, Lục Cảnh Hành vẫn nhớ dáng vẻ của cô khóc khi anh lái xe rời đi.
Lục Cảnh Hành cúi người, hai tay ôm mặt cô, dùng ngón cái lau đi nước mắt của cô. Nhưng nước mắt cứ rơi xuống lại rơi xuống, làm ướt cả mu bàn tay anh.
Anh không biết giờ phút này bản thân anh nghĩ gì, anh nâng cằm Kiều Gia Thuần lên, hôn xuống.
Trên môi của cô, có mùi mặn của nước mắt.
Kiều Gia Thuần bất động, mà nụ hôn của anh càng hôn càng sâu, đầu lưỡi của anh đi vào công thành chiếm đất.
Cả người Kiều Gia Thuần giống như đang mông lung, đầu cô choáng váng. Cô mở mắt, gương mặt của anh cách cô rất gần, không thấy rõ.
Kiều Gia Thuần giãy giụa, nhưng tay của Lục Cảnh Hành nắm rất chặt, giống như cô càng giãy giụa thì càng thị thắt chặt.
Cô giùng giằng đánh anh nhưng rất nhanh tay của cô bị anh chế trụ, kéo ra sau lưng.
Anh xoa nắn thân thể cô, rất nhanh cô liền đầu hàng, miệng của cô phát ra từng tiếng nhỏ giống như mèo kêu vậy.
Lục Cảnh Hành buông tay Kiều Gia Thuần ra, đặt tay của cô lên cổ anh, cuốn lấy anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-nho-cua-anh/1973534/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.