Sáng hôm sau .
Mới có năm giờ sáng anh đã dậy, công ti có việc đột xuất với đối tác làm ăn nên anh phải bay sang Newyork. Không còn hơi ấy quen thuộc bao bọc mình khiến Kì Dĩ Ninh ngồi dậy nhìn ăn dụi dụi mắt ..
“Anh không ngủ thêm chút nữa à ?”
Vũ Thần Dược đã nhẹ nhàng hết sức có thể để không làm cô tỉnh , vậy mà cô nhóc này hễ rời anh một tí là lại mếu máo ..
“Ngoan, em ngủ tiếp đi .”
Kì Dĩ Ninh gật gù nhìn anh, Vũ Thần Dược cúi xuống hôn cô một cái thì Kì Dĩ Ninh mới ngủ tiếp. Sau khi xác nhận cô đã ngủ , Vũ Thần Dược mới đi tắm , sau đó xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho Kì Dĩ Ninh. Đây là thói quen của anh rồi , dù cho có bận tới mức nào cũng sẽ chuẩn bị chu toàn bữa sáng chu toàn cho cô, chỉ sợ cô ăn uống không đầy đủ sẽ đổ bệnh . Lại lên phòng thu xếp quần áo, xong xuôi cũng đã 6 giờ .
Nghe thấy tiếng động , Kì Dĩ Ninh lồm cồm bò dậy , mắt nhắm mắt mở nhìn anh . Cô cứ nhìn chằm chằm anh như vậy . Cô không muốn xa anh một chút nào cả . Nghĩ đến việc không có anh trong ba ngày liền khiến Kì Dĩ Ninh vô cùng buồn bã , xụ mặt ngồi trên giường . Nhìn dáng vẻ vừa ngái ngủ vừa giận dữ của cô khiến Vũ Thần Dược vừa buồn cười vừa không nỡ . Tiến tới bế cô ôm vào lòng hôn lên má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-h/2909198/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.