Chân giả đã được gửi đến. Bách Dịch chưa từng thấy chân giả bao giờ, thực ra anh cũng từng thấy hình ảnh trên tin tức, nhưng trong thực tế thì chưa.
Có lẽ là vì Mạnh Ngạo còn trẻ nên người ta làm chân giả trông đẹp vô cùng. Bách Dịch không biết chất liệu cũng như lớp phủ được họ làm bằng gì nhưng chân giả này cầm rất nhẹ, nhìn bề ngoài lại rất giống làm bằng kim loại.
Bộ khung kim loại lóe ánh sáng, tựa như sản phẩm tương lai trong các bộ phim khoa học viễn tưởng. Đeo lên cũng đơn giản, một người là có thể làm được.
Hai bên chân giả đều có một miếng dán tròn, có thể dán vào vùng da trên chân.
Sự chuyển động của da sẽ dẫn truyền đến chân giả, để chân giả có thể hoạt động chân thật hơn.
Mặc dù phải tiêu tốn một số tiền lớn và phải chờ đợi hơn một năm nhưng tất cả đều đáng giá.
Chỉ có điều là để sử dụng quen đúng là cần thời gian.
Từ khi có thể đứng thẳng không ngã đến lúc có thể đi lại Mạnh Ngạo mất tổng hết một tháng, một ngày của cậu có hơn nửa thời gian là luyện dùng chân giả. Dù có đau đến toát mồ hôi, ngã hết lần này đến lần khác cậu vẫn cắn răng kiên trì.
Có điều cậu lại không muốn để Bách Dịch nhìn thấy.
Cậu không hy vọng Bách Dịch thấy dáng vẻ yếu ớt của mình. Bách Dịch rất để ý đến lòng tự trọng của cậu, mỗi lần rèn luyện Bách Dịch lại chờ ở bên ngoài, nếu bên trong có vang lên động tĩnh gì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-dong-hoang/976221/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.