Bách Dịch đang tắm, anh vừa mới cầm cục xà bông lên thì nghe thấy tiếng gõ cửa phòng tắm. Tóc Bách Dịch vẫn còn bọt, Bách Dịch nhắm hai mắt hỏi: “Sao thế? Có chuyện gì không? Có thứ gì không tìm thấy à?”
Bên ngoài không có tiếng trả lời, Bách Dịch cho là Mạnh Ngạo đi rồi, anh đang chuẩn bị lấy khăn lông lau mặt lại nghe thấy tiếng cửa phòng tắm được mở ra.
Vốn bị tiếng nước chảy át đi nên đáng ra anh không nghe thấy, nhưng người đến dù sao cũng ngồi xe lăn vì thế có tiếng va chạm cũng là bình thường.
Bách Dịch lấy tay lau mặt, mở mắt ra đã thấy Mạnh Ngạo ngồi trước cửa. Mạnh Ngạo đang âm trầm nhìn anh.
Nếu anh không nhìn lầm, trong mắt Mạnh Ngạo còn hiện lên sự phấn khích.
Bách Dịch cầm khăn tắm quấn quanh eo, tóc anh không ngừng nhỏ nước, trong phòng tắm còn có hơi nước chưa tan, anh đứng ở nơi đó, vóc người thon gầy lại không mất đi cơ bắp tinh tế, nước da lâu không thấy ánh mặt trời mà trắng tái. Anh nhíu mày nhìn Mạnh Ngạo: “Có chuyện gì thế?”
Mạnh Ngạo vẫn không lên tiếng, ánh mắt cậu tham lam nhìn chằm chằm vào Bách Dịch.
Bách Dịch bị nhìn mà không thể chịu được nữa, chỉ có thể nói: “Nếu không có chuyện gì thì cậu ra ngoài đi, tôi không có sở thích cho người ta ngắm khi đang tắm.”
Lúc này Mạnh Ngạo mới dời tầm mắt, cậu ngẩng đầu nhìn mặt Bách Dịch, cảm thấy những giọt nước trên mặt anh cũng cực kỳ gợi cảm.
Cậu ta lạnh lùng hỏi: “Anh gọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-dong-hoang/976219/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.