Sự nghi ngờ bén rễ trong lòng Bách Dịch, anh bắt đầu tìm kiếm manh mối chứng minh cho suy đoán của mình, không bỏ qua từng ly từng tí nào mà tìm bóng dáng Chương Lệ trên người Asa. Mặc dù anh đã chắc chắn rằng Asa với Chương Lệ là một người, nhưng không thể tìm được bằng chứng khẳng định.
Một mặt anh hy vọng Asa chính là Chương Lệ, mặt khác lại cũng không muốn điều đó.
Hy vọng bắt nguồn từ cảm xúc phi lý trí của anh.
Không hy vọng lại xuất phát từ bài học học được qua nhiệm vụ trước đó.
Một khi mở lòng ra, rồi thực sự rung động thì đến khi nhiệm vụ kết thúc, thứ tình cảm chân thành sâu sắc bao nhiêu nỗi đau sẽ lại càng chết người bấy nhiêu.
Nếu Asa thật sự là Chương Lệ, anh có thể làm gì được đây…
Bách Dịch không nghĩ đến những chuyện này, anh lau chùi con dao thật tỉ mỉ sạch sẽ, tiếng nước chảy bên tai tựa như khúc nhạc rung động lòng người, căn bếp nhỏ có đầy đủ mọi thứ, ngay cả bát đĩa cũng là đồ sứ tinh xảo tuyệt đẹp nhất – anh có dáng vóc người châu Á, hẳn là người mua những thứ này cũng muốn dựa theo sở thích của anh.
Anh yên lặng sơ chế thức ăn, động tác uyển chuyển, như không phải đang nấu cơm mà là đang chế biến tác phẩm nghệ thuật gì đó.
Chỉ có lúc đang nấu cơm đầu óc anh mới có thể giải tỏa, không nghĩ đến bất kỳ chuyện gì.
Bách Dịch làm hai món một canh, sườn xào chua ngọt ngoài giòn trong mềm, dùng bằng giấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-dong-hoang/976213/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.