Hầu nam thiếp thân cũng không phải là một chức vụ nhàn nhã, một ngày hai mươi tư tiếng đều phải ở gần Asa, lộ trình của Asa anh phải nhớ như nằm lòng, ngay cả bữa sáng của Asa anh cũng phải có trách nhiệm – vì vậy ngay cả khẩu vị của Asa anh cũng phải biết rõ hơn cả của mình. Nói chung là tất cả chuyện nhỏ chuyện lớn, Bách Dịch hận mình không thể biến thành chàng bạch tuộc, có bao nhiêu tay cũng không đủ dùng.
Tuy nhiên địa vị của anh dùng mắt thường cũng có thể thấy được có sự thay đổi, anh có thể tự do đi lại trong tòa nhà này, đám người hầu thấy anh đều lấy lòng gọi anh một tiếng anh.
Ngay cả quản gia nhìn anh không vừa mắt nhất, ở trước mặt cũng chỉ đành cho anh vẻ mặt hài hòa.
Phòng của anh cũng thay đổi, chuyển đến gian phòng cách vách phòng Asa, so với phòng Asa thì không lớn lắm nhưng so với căn phòng trước của anh thì đúng là một cái trên trời một cái dưới đất.
Lúc Asa ra ngoài anh cũng phải đi theo Asa.
Nhưng Asa cũng không ra ngoài nhiều, thỉnh thoảng sẽ có người đến viếng thăm, nhưng cùng lắm cũng chỉ đến nửa buổi.
Trừ những điều này ra, mỗi ngày chuyện anh làm nhiều nhất chính là đứng ngây người một bên khi Asa đọc sách, thấy nước trong ly đã cạn thì thay ly khác.
Asa cũng không phải là người thích hạch sách. Hắn trầm mặc ít lời, trên mặt thường không có cảm xúc gì, khiến hắn mở miệng nói chuyện đã là việc khó chớ nói gì đến việc bới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-dong-hoang/976209/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.