Thật giống rất nhiều năm trước, cũng có người dùng vẻ mặt như vậy tỏ tình với anh.
Trong một giây Bách Dịch thấy lòng mình hoảng hốt. Anh đã không còn nhớ hoàn cảnh lúc đó, cũng không nhớ nổi mặt mũi của đối phương. Nhưng ánh mắt kia, vào lúc này anh lại nhớ rõ ràng.
Chỉ là khi đó anh chỉ nhẹ nhàng nói cho đối phương biết, anh có theo đuổi khác, nhưng thứ theo đuổi này lại không phải là tình yêu.
Vẻ mặt ẩn nhẫn của đối phương trong nháy mắt đã mất khống chế.
Kỳ thực Bách Dịch cũng thấy rất lạ, những người yêu thương anh kia đến tột cùng là yêu cái gì ở anh chứ? Yêu sự dịu dàng giả dối của anh? Hay yêu sự quan tâm của anh?
Chỉ cần hai thứ này là có thể khiến người ta yêu một người ư?
Bách Dịch vẫn ngồi cứng còng trên ghế sô pha, bên cạnh anh là hơi thở và thân nhiệt của Chương Lệ. Trong lúc vô tình anh đã hoàn toàn quen với Chương Lệ, sự tiếp cận của hắn không còn khiến anh có cảm giác không gian riêng tư bị xâm phạm nữa. Anh mím môi, trong tâm trí thoáng qua vô số ý nghĩ.
Từ chối Chương Lệ?
Hay là đồng ý với cậu ấy?
Bách Dịch nhếch khóe môi cười lên, quay đầu nhìn Chương Lệ. Ánh mắt nhìn thẳng với đôi đồng tử đen láy của Chương Lệ kia, dịu dàng mà thong dong nói: “Tôi cũng thích cậu.”
Anh hy vọng một màn tỏ tình này có thể biến thành một trò đùa, nếu Chương Lệ đồng ý.
Bậc thang anh đã đưa qua, nếu Chương Lệ tỉnh táo hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-dong-hoang/976190/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.