Lúc hay tin Trần Tuấn Tường nhập viện, Bách Dịch đang nấu cơm.
Anh Hoắc nói trong điện thoại: “Cũng không bị thương tổn đến nội tạng, đều là vết thương ngoài da. Chẳng biết đã đắc tội ai, hỏi nó nó cũng không nói, chỉ nói không liên quan đến chuyện làm ăn bên anh.”
“Cậu có rảnh thì đến thăm một chút, anh thấy không có cậu chắc nó sẽ không mở miệng đâu.”
Bách Dịch: “Đến chiều em sẽ qua.”
Anh Hoắc cũng không giục: “Được. Trông nó cũng thảm lắm, suýt chút nữa anh cũng không nhận ra, mắt sưng to như quả hạch đào ấy.”
Nói xong anh Hoắc còn thở dài.
Bách Dịch vừa đặt điện thoại xuống thì thấy Chương Lệ đi vào phòng bếp.
Chương Lệ hỏi: “Sao thế?”
Bách Dịch đưa mấy món ăn đã chuẩn bị xong cho Chương Lệ: “Anh Hoắc vừa gọi điện đến bảo Tiểu Tường nhập viện.”
Chương Lệ cư xử rất bình thường, hắn bưng thức ăn ra bàn ăn ngoài phòng khách: “Thật sao? Có lẽ là đã đắc tội người ta.”
Bách Dịch nhớ đến lời của anh Hoắc: “Cũng không biết là đắc tội với ai.”
Quả thực Bách Dịch không nghĩ được ra ai sẽ động đến Trần Tuấn Tường, dẫu sao bây giờ chuyện làm ăn bên phía anh Hoắc cũng đã vượt qua cái thời bấp bênh thuở ban đầu đã lâu. Năm đó cái lúc gian nan nhất cũng đã có anh ra mặt, Trần Tuấn Tường cũng chưa bị đánh lần nào. Bây giờ anh đã lui sân nhưng mọi thứ cũng đã ổn định, anh Hoắc cũng giao thiệp khắp nơi, lúc này sẽ không có ai động đến Trần Tuấn Tường mà tát vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-dong-hoang/976184/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.