Đoàng đoàng đoàng! 
Ba viên đạn, trong nháy mắt cửa thủy tinh vỡ ra thành từng mảnh, Kỷ Y Bắc phản ứng rất nhanh, lộn một vòng trên sàn nhà, đem bản thân nấp vào trong điểm mù của góc bắn. 
“Phó cục! Phó cục!” Bàn tay anh gắt gao ấn chặt miệng vết thương đang không ngừng chảy máu ở trên người của Phó cục. 
Anh tiện tay kéo một cái chân ghế qua, lôi đến đằng sau mình làm vật che chắn, không dễ gì mới từ trong phòng ra đến hành lang. 
Đối phương đánh lén từ tòa cao ốc ở xa, bên trong sở cảnh sát chỉ có thể nghe thấy âm thanh vỡ vụn của kính thủy tinh, lại xem như không có chuyện gì mà chỉ ngoảnh mặt về chỗ thủy tinh nhìn một cái. 
Cho đến khi Kỷ Y Bắc kéo theo Phó cục bị trúng đạn đi ra mới thật sự kinh sợ, trên người Kỷ Y Bắc đều là máu của ông, cả bàn tay đã bị máu thấm ướt. 
“Mau gọi xe cứu thương! Còn ngây ra đấy làm gì! Đem thuốc cầm máu và băng gạt qua đây!” Kỷ Y Bắc nhìn đám người trước mắt hét lên, đầu anh đầy mồ hôi, hai tay chồng lên miệng vết thương. 
Nhưng mà một phát súng kia trực tiếp bắn vào động mạch chủ, máu liên tục cuồn cuộn phun ra từng dòng từng dòng, căn bản không giữ được. 
Phó cục mở miệng, từ trong yết hầu phát ra âm thanh khàn khàn, vô cùng dữ tợn, nhưng lại không phát ra chút âm thanh nào. 
“Đừng nói nữa, đừng nói nữa, xe cứu thương sắp đến rồi!” 
Anh dùng sức đến mức gân xanh cũng nổi lên, tốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-sung/538620/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.