Xuống máy bay, thời tiết mùa này ở Úc thật tốt, trong không khí có hương thơm thoang thoảng như ẩn như hiện, những cơn gió cả ngày lẫn đêm lọc sạch không khí, để lại một bầu trời xanh ngắt. 
Lục Tiềm dùng ngón trỏ kéo kính râm xuống để lộ ra đôi mắt, xa xa vẫy tay với Hạ Nam Chi. 
“Nam Nam, ở bên này.” 
Mặc dù người ở Úc cũng biết rằng anh ta là người ngoại quốc hoặc là người Trung Quốc nhưng dù sao ở đây cũng tự do hơn nhiều so với môi trường ở trong nước, cho nên bản chất của Lục Tiềm lại càng thể hiện ra ngoài rõ ràng hơn. 
Một chiếc áo sơ mi trắng, ba cúc trên cùng bung ra, đứng tựa vào một chiếc xe thể thao màu vàng tươi, khiến người đi qua cũng phải dừng lại để nhìn. 
Hạ Nam Chi mỉm cười đi qua. 
Cô sang đây trừ việc thăm Lục Tiềm ra thì còn vì phải hỏi Hà Bành một số chuyện. Cô cũng không định ở lại đây lâu, ngay cả hành lý cũng không mang, cứ thế mà lên máy bay. 
“Ồ, đẹp trai hơn nhiều đấy.” Cô thản nhiên nói một câu. 
“Còn cần cô nói à?” Lục Tiềm vênh váo liếc cô một cái. 
“Nhưng mà vẫn không đẹp trai bằng Kỷ Y Bắc.” 
“…” 
Lục Tiềm trợn tròn mắt, cố ý nói điều gì đó làm cô không vui: “Còn phải nói sao, dù sao cũng là người mà tôi đã từng nhìn trúng.” 
“Phi!” Hạ Nam Chi vừa cười mỉa, làm bộ dạng muốn đánh anh ta: “Ngại quá, hiện tại đã là người của tôi.” 
Hai người cười đùa ầm ĩ. 
Cũng không phải đã lâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-sung/538617/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.