Lục Tiềm nói xong những gì muốn nói, vẫy tay chào với máy quay, cười với phóng viên: “Nhờ anh rồi.”
Sau đó anh ta vẫy tay với Hạ Nam Chi và Kỷ Y Bắc, không ngần ngại nắm tay Hà Bành, ngẩng cao đầu đi ra khỏi sân bay.
Quả thực là đã buông xuống được tất cả.
Hạ Nam Chi nhìn theo bóng lưng anh ra rời đi, trong lòng có chút chua xót nhưng cô chưa kịp suy nghĩ gì thì đã bị Kỷ Y Bắc ôm ngang lên.
“Ya…”
Cô thở ra một tiếng, ngay lập tức vòng tay qua cổ Kỷ Y Bắc.
Anh ôm Hạ Nam Chi đang bị trẹo chân bước qua đám đông, đặt cô ngồi vào ghế chờ.
“Còn đau không?”
Hạ Nam Chi cười: “Anh ôm thì không đau nữa.”
“Em ngồi đây một lát, anh đi mua băng.”’
Sau khi Kỷ Y Bắc rời đi, Hạ Nam Chi liền gọi vào điện thoại của Thân Viễn và chủ động thừa nhận lỗi lầm của mình.
Cô còn giải thích những gì đã xảy ra vừa rồi một chút.
“A Viễn, có thể rất nhiều người đã chụp được ảnh của anh trai em. Nếu nó bị lộ ra trên mạng thì anh giúp em giải quyết một chút.”
Thân Viễn hùng hùng hổ hổ mà đồng ý.
Sau khi cô cúp điện thoại thì Kỷ Y Bắc cũng đã mua băng quay lại.
Anh cởi giày cao gót cho Hạ Nam Chi, cầm mắt các chân cô hơi dùng sức một chút, nghe thấy cô hít vào một tiếng, chân cũng khẽ run lên.
Kỷ Y Bắc ngước mắt lên nhìn cô, ấn miếng băng vào nơi sưng đỏ rồi thổi nhẹ.
Hạ Nam Chi ngoan ngoãn ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-sung/538609/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.