Editor + Beta: LinhNhi
Hạ Nam Chi không biết mình đã ngồi trên sô pha bao lâu rồi, nhưng lần này cô thực sự bị Kỷ Y Bắc dọa cho một trận.
Chỉ đến khi đôi chân đã lạnh đến đông cứng lại thì Hạ Nam Chi mới đứng dậy thay đồ ngủ, thuận tiện lấy một đôi tất đi vào.
Cô vừa mới ném bộ quần áo ướt vào giỏ đồ thì điện thoại reo lên.
Là Tân Nhiên.
Sắc mặt Hạ Nam Chi trầm xuống, cô cúi người cầm điện thoại trên bàn lên.
"Alo?"
Giọng Tân Nhiên ở đầu dây bên kia có vẻ hơi lo lắng: "Cậu không sao chứ? Tớ vừa biết tin Trần Quan Minh làm cậu bị thương."
Hạ Nam Chi lắc lắc cổ tay, giọng nói rất yếu ớt: "Cậu biết Trần Quan Minh à."
"Ừ, anh ta là bạn của Lư Hạo, à đúng rồi, Lư Hạo là vị hôn phu của tớ. Bây giờ cậu đang ở đâu?"
"Đang ở nhà, tớ không bị thương."
"A... Cậu xem cậu về nhà cũng không nói với tớ một tiếng, làm tớ lo muốn chết..."
"À đúng rồi." Hạ Nam Chi ngắt lời nói còn dang dở của cô ấy: "Một chiếc bông tai của tớ không thấy rồi. Có lẽ là bị rơi trên du thuyền. Nếu cậu không bận thì giúp tớ tìm nó nhé."
"Đôi bông tai ở chỗ tớ này." Tân Nhiên vô thức nói ra, đột nhiên nhận ra điều gì đó không ổn, đột ngột nói thêm: "Tớ đã tìm thấy nó lúc đang đi tìm cậu, nó rơi trên hành lang."
"Được, vậy cậu giúp tớ cất đi. Lần sau có thời gian tớ sẽ tìm cậu để lấy." Giọng điệu của Hạ Nam Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-sung/538588/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.