Trên hành lang khu phòng bệnh nội trú, một người đàn ông cầm điện thoại tức giận gào thét lên.
"Ba ba lại đi đâu rồi hả? Vay tiền cho con em xui xẻo của con? Con đã nói không đồng ý rồi, ba điên rồi hả, cấy ghép mấy trăm ngàn tệ, lỡ thất bại không phải phí tiền này à, vốn vì nó bị bệnh con đã bị chia tài sản ít hơn, giờ ba lại đi vay tiền, thiếu nợ lấy ai trả?"
Hình như người trong điện thoại đang cố gắng giải thích gì đó với anh ta, tên đàn ông chỉ dừng lại vài giây rồi mắng chửi tiếp: "Nó nguy hiểm lắm, tình trạng đó con thấy dữ nhiều lành ít, ba đừng có nghe bác sĩ y tá nói bậy, nói trắng ra là vì lừa ba dùng tiền trị liệu mới nói với ba có hy vọng có hy vọng, cách đó không phải vào đường cùng à, trong quá trình cấy ghép xuất hiện phản ứng bài xích rất mạnh, con nghe ngóng được từ những người liên quan trực tiếp đến nó, nói gì mà tỉ lệ chữa khỏi chỉ có 60 phần trăm, tỉ lệ vượt qua còn tạm chấp nhận cho dù cấy ghép thành công, nhiều lắm thì nó chỉ sống thêm 20 năm cũng tốt lắm rồi."
Đối phương còn đang khúm núm khuyên: "Ba biết con có thành kiến, nhưng cha con với nhau làm sao ba có thể nhẫn tâm nhìn nó khổ sở? Con nhỏ giọng một chút, khu phòng bệnh nội trú nhiều bệnh nhân lắm, để người nhà bệnh nhân nghe thấy sẽ đánh nhau với con đó."
"Sao, con lớn tiếng thì sao, nói điện thoại còn sợ bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang/1422012/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.