Chu Đình Vũ đang ngủ mơ màng thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
Chu An đứng ngoài cửa hỏi: "Đình Đình, dậy chưa?"
Cửa mở ra rất nhanh, thấy con gái khoác áo khoác, hai mắt còn đỏ hồng, Chu An yêu thương không thôi.
"Ba."
"Ba mang bữa sáng cho con, sợ con bị đói."
Đồ ăn sáng là do Lâm Ngọc Chi làm, đêm qua nhất thời kích động đánh con gái, Lâm Ngọc Chi cũng rất hối hận, nhưng nghĩ đến chỉ trích của cô hơn nữa luôn lấy tình cảm không thực tế tranh cãi với mình, Lâm Ngọc Chi cảm thấy rất uất ức rất tức giận, không xuống nước xin lỗi với Chu Đình Vũ được, liền sai Chu An lên lầu xem.
"Đây là cháo mẹ con nấu, còn có bánh quẩy nữa." Chu An quan sát vẻ mặt con gái, "Hôm qua mẹ con ra hay nặng, trên lưng con còn đau không?"
Chu Đình Vũ lắc đầu, "Con không sao."
"Thật ra mẹ con cũng biết mình không đúng..."
"Ba, con biết mẹ nhìn con thế nào." Chu Đình Vũ không muốn ăn gì, ăn vài miếng thì để xuống. Cô nhìn cha mình, "Mẹ nghĩ con bị quỷ ám."
"Thật ra, ba cũng cảm thấy chuyện của con và Nhiễm Nhiễm rất ngoài ý muốn." Chu An áp tay vào nhau, "Quan hệ giữa con gái với nhau dù thế nào cũng khá thân mật, đôi khi thậm chí như người yêu vậy, nhưng mà cũng không có nghĩa là thứ tình cảm như kiểu tình yêu nam nữ. Con nhìn mẹ con với dì Phượng Lan của con đi, tình bạn mấy chục năm, mỗi ngày nhìn như hình với bóng, nhưng mà hai người ấy chỉ là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang/1422002/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.