"Lý Kha kia, hình như có vẻ rất thân với cậu."
Kết thúc bữa cơm hai người quay lại căn nhà dưới lầu, Hàn Linh Hi đang đổi giày thì nghe Chu Đình Vũ nói thế lập tức lắc đầu, "Có đâu, sao mình có thể thân với anh ta được."
Mặc dù đúng là tên đàn ông này tặng hoa còn năm lần bảy lượt lấy danh nghĩa của Lôi Dương ra tìm đến mình làm phiền, nhưng trong lòng cô đúng là xếp Lý Kha vào loại người xa lạ, sợ gây ra hiểu lầm nên Hàn Linh Hi quyết định giấu giếm việc này.
"Tên đó quái gở lắm, không biết sao Lôi Dương lại kết bạn với loại người như vậy nữa."
"Chắc là có chỗ nào đó hơn người đi." Chu Đình Vũ không hỏi tiếp, chỉ nói: "Cảm thấy anh ta có chút kỳ quái, nên hỏi chút thôi."
"Sợ là chỉ có Lôi Dương hiểu anh ta thôi, bọn họ quen biết nhiều năm vậy mà."
Hàn Linh Hi thay đổi áo khoác, ngồi xuống bên cạnh Chu Đình Vũ, cầm tay cô.
Cô nhớ tới lời Lý Kha nói, ánh mắt mình nhìn Chu Đình Vũ không bình thường. Trong công ty Hàn Linh Hi vẫn rất chú ý đến lời đồn, ngoại trừ công việc cần phải tiếp xúc thì cô sẽ không tùy tiện đến chỗ Chu Đình Vũ ở riêng với cô, dù cho gặp trên đường đi cũng chỉ hỏi thăm ân cần đúng mực, tự giác giữ vững khoảng cách vốn có với Chu Đình Vũ, như vậy bằng chứng đâu Lý Kha nói như thế, chỉ là vì mình che giấu chuyện ở chung với Chu Đình Vũ trong công ty thôi sao?
Chắc là đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-hong-do-va-hoa-hong-trang/1421986/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.